Chương 2807: Không tài nào từ chối một dương thư trần như thế này (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 558 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Cậu đứng trước một hàng bảo vệ, cặp mắt hơi rũ xuống che giấu suy nghĩ của cậu, khiến người ta không tài nào đoán trước được. 8
Chỉ một ánh mắt đã khiến người ta không rét mà run.
Dương Thư Trần như thế này chẳng khác nào Tu La khát máu 3vừa bước ra khỏi địa ngục, không có nhân tính, lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ có một mục tiêu duy nhất là đi tìm Quan Vũ Niệm.
<9br>Ai cản cậu, giết không tha!
Cậu Ba, cậu không thể đi tiếp nữa. Chắc cậu cũng biết chúng tôi không muốn đánh nhau với cậu, nhưng chúng tôi không thể không nghe theo mệnh lệnh của Chủ tịch được!
Trưởng nhóm bảo vệ khó xử lên tiếng.
Dương Thư Trần cau mày, lạnh lùng mở miệng:
Hôm nay tôi nhất định phải rời khỏi đây.
Vậy... Cậu Ba, xin đắc tội!
Các bảo vệ đứng yên tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng nắm tay nhau, cắn răng chạy tới chỗ Dương Thư Trần.
Quan Vũ Niệm đứng ngoài cổng, thấy cả đảm bảo vệ đều chạy tới chỗ cậu thì sợ hãi hét lên.
Cô sốt ruột muốn chạy tới cản thì lại bị quản gia ngăn lại.
Cô Quan, cô không vào được đầu, bây giờ cô sang đó sẽ chỉ bị liên lụy thôi!
Ông buông tôi ra! Tôi muốn đi giúp anh ấy!
Quan Vũ Niệm đẩy quản gia ra, chạy một mạch tới cổng chính, hai tay nắm lấy khóa sắt, định đẩy cửa ra.
Thế nhưng đây là cửa chống trộm đặc chế nên cô không tài nào lay chuyển được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Thư Trần bị mười mấy người vây lại ở một chỗ cách cô chưa tới một mét...
Khi nắm đấm đập vào mặt cậu, lòng cô như cũng bị người ta đấm một cú.
Trên đường đi, các bảo vệ đều đã bị quật ngã. Với bản lĩnh của cậu, ngoài Nghiêm Thừa 6Trì và Nghiêm Thư Hãn ra thì trong biệt thự nhà họ Nghiêm không còn ai có thể ngăn cậu lại nữa. Nếu cứ đánh tiếp cũng chỉ
kiến đôi bên bị thương...
Mười bảo vệ liếc nhau một cái, trong ánh mắt hiện vẻ do dự. Không một ai tiến lên, trái lại còn liên tục lùi bước theo bước chân của Dương Thư Trần.
Chỉ trong chớp mắt, bọn họ đã lùi đến cổng chính của biệt thự.
Chủ tịch đã nói chỉ cần cản cậu ta lại là được, chết sống không quan trọng, bị thương nặng cũng chẳng sao.
Muốn rời khỏi biệt thự nhà họ Nghiêm, Dương Thư Trần phải tự dựa vào bản lĩnh của mình!
Dương Thư Trần, cẩn thận!
Khi cậu bị đá lăn một vòng trên đất, cô cắn chặt môi đến bật máu...
Dương Thư Trần rất có bản lĩnh, thế nhưng khi phải đánh nhau với nhiều bảo vệ như vậy, cộng thêm không ít bảo vệ mới gia nhập vào, vết thương trên người cầu ngày một nhiều thêm.
Máu trên khóe miệng nhỏ xuống từ cằm.
Cậu chống một tay lên mặt đất, lúc ngẩng đầu lên lại giống như một con sói hung dữ đã tỉnh giấc, ánh mắt sắc bén khiến những người đứng ở đây không khỏi sợ hãi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.