Chương 2810: Không tài nào từ chối một dương thư trần như thế này (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 603 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Ừ, đã xem hết rồi.
Dương Thư Trần gối hai tay ra sau đầu, hững hờ lên tiếng.
Anh không quan tâm thật à? Ý em là, 8chuyện ba em đã từng làm tổn thương anh đó...
Quan Vũ Niệm vừa dứt lời, hai tay đã vô thức siết chặt.
Đó là cảnh tượng mà bây giờ cô cũng không thể nào tưởng tượng nổi, thế nhưng Dương Thư Trần chỉ khẽ nói một câu, cậu không sợ.
Quan Vũ Niệm, cuộc sống là của bản thân mình. Anh không biết anh làm như vậy, tương lai sau này có hối hận hay không nhưng anh biết nếu bây giờ buông tay em ra, anh sẽ hối hận.
Quan Vũ Niệm còn chưa kịp dỗi xong thì thắt lưng đã bị người ta cấu một phát, đau đến mức cô phải hét toáng lên.
Cô ăn đau, thế là lại xoa mạnh vào vết thương của Dương Thư Trần.
Cậu biết rõ bây giờ mình đang làm những gì.
So với tương lai hư vô mờ mịt, cậu nhất định sẽ dứt khoát nắm chặt hạnh phúc trước mắt mà chẳng hề do dự!
Ông xã gì hả? Bớt dát vàng lên mặt mình đi. Nếu anh cứ không thèm quan tâm đến mạng sống của mình như thế, chẳng mấy chốc em sẽ biến thành góa phụ rồi. Em phải nhanh chóng nghĩ xem sau khi anh chết rồi,
em nên tìm một người đàn ông như thế nào... Á!
Cậu hé mở bờ môi mỏng, nói từng chữ một:
Anh5 biết rõ mình muốn cái gì cũng biết trong tương lai sẽ phải đối mặt với chuyện gì nhưng anh không sợ, cũng không cho phép em lùi bước, nghe thấy rõ chưa?
Giọng nói của quản gia cứ liên tục vang lên bên tai cô, nếu trong tương lai phải chọn một trong hai...
Quan Vũ Niệm nói rồi tức giận nhân lên miệng vết thương của cậu một cái.
Ái...
Dương Thư Trần đau đến mức phải hít sâu, cắn răng nói:
Tiểu Niệm Niệm, em mưu sát ông xã mình đấy à?
Cô khó khăn lắm mới khống chế được tâm trạng của mình, thế nhưng vừa nhìn thấy những vết thương bầm tím trên người Dương Thư Trần, cảm xúc của cô lại mất kiểm soát một lần nữa.
Một mình anh đấu với mười mấy người, anh cho rằng anh là siêu nhân thật đấy à? Nếu lần này người bao vây anh không phải là bảo vệ của nhà họ Nghiêm, anh đã bị đánh nhừ tử từ lâu rồi!
Dương Thư Trần che giấu cặp mắt đen, hơi thở toàn thân đều như trầm xuống.
Không hề phẫn nộ, cũng chẳng có hờn dỗi.
Một giây trước Dương Thư Trần vẫn còn đang đắc ý, thế nhưng một giây sau sắc mặt cậu đã tái mét!
Tiểu Niệm Niệm, nhẹ thôi nhẹ thôi... Chết mất, chết thật đấy...
Cô muốn nhìn 3Dương Thư Trần nhưng lại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của cậu, cô sợ sẽ nhìn thấy một chút gì đó căm hận trong ánh mắt 9cậu.
Đều là chuyện đã qua rồi, em hi vọng anh quan tâm đến chuyện gì?
Dương Thư Trần bỗng xoay người đứng dậy khỏ6i giường, đưa tay giữ gáy Quan Vũ Niệm rồi kéo cô đến trước mặt mình.
Dương Thư Trần.
Quan Vũ Niệm run tay, miếng bông đang cầm trên tay cũng rơi xuống đất.
Cô cúi đầu, không dám nhìn Dương Thư Trần, chỉ sợ mình ngẩng đầu lên một cái là nước mắt sẽ tràn mi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.