Chương 2857: Em đã đồng ý với anh rồi! (6)


Hồi lâu sau, cậu giơ chân đạp về phía cửa!


Ầm!
Tiếng động lớn vang lên, cánh cửa bật mở.

Căn phòng trống rỗng, đối diện cậ8u là không gian tĩnh lặng lạnh lùng đến mức khiến trái tim người ta đóng băng.
Dương Thư Trần không biết đã đứng trong căn hộ bao lâu, ánh mắt từ kinh ngạc đến khiếp sợ, rồi từ không dám tin đến lạnh lùng, giờ đây chỉ còn là nỗi hận...
Khi Dương Thư Trần một lần nữa lấy điện thoại từ trong túi ra, biểu cảm đã trở lại sự bình tĩnh như xưa.
Điện thoại được kết nối, cậu lạnh lùng nói:
Chuyến bay tới nước M của cô ấy cất cánh chưa?

Một mình Dương Thư Trần đứng giữa căn nhà trống không, khóe miệng giương lên nụ cười tự giễu. Trên đường đến đây cậu còn luôn tự nhủ rằng mình phải tin tưởng cô, cho dù cô có chuyện gì quan trọng phải đi
nước M, không kịp nói với cậu thì cũng sẽ mau chóng trở lại. Nhưng hôm nay, đồ ở đây đã chuyển hết đi, giống như để lại cho cậu một cái bạt tai, cười nhạo sự ngây thơ của cậu!
Cô đi cùng với Ninh Phong Khải...
Chờ anh ta lấy lại được tinh thần thì vội vàng giải thích:
Mấy giờ trước cô5 Quan đã rời đi rồi, nói là sẽ không quay lại nữa, trả lại nhà, tôi còn tưởng cô ấy dọn về ở với cậu nên không giữ lại... Chẳng lẽ không đúng sao?

Giọng của người bảo vệ càng lúc càng nhỏ, cuối cùng nhìn biểu cảm như muốn giết người của Dương Thư Trần mà không dám nói thêm câu nào. Anh ta lùi về phía sau, không chờ Dương Thư Trần lên tiếng đuổi đã ba
chân bốn cẳng chạy về phía thang máy.
Dương Thư Trần không dám tin, trợn tròn mắt nhìn căn3 nhà cậu mới rời đi một ngày ngắn ngủi đã trở nên giống những căn nhà thuê bình thường khác.

Cậu Dương, vừa nãy cậu đi nhanh quá t9ôi chưa kịp nói...
Bảo vệ chạy từ thang máy ra, thấy Dương Thư Trần đang đứng trước cửa, đang định nói tiếp thì thấy cánh cửa bị đá văng. 6
Anh ta há hốc miệng, dừng lại cả lời muốn nói.
Cô không cần cậu nữa rồi...
Không có lời chia tay, không có câu từ biệt.
Giống như một người không hề quan trọng, không còn giá trị lợi dụng thì bị vứt bỏ một cách vô tình vậy.

Cô ấy? Ý cậu chủ là cô Quan? Vẫn chưa, nhưng thời gian cất cánh chỉ còn chưa đầy nửa phút, bây giờ đã bắt đầu soát vé lên máy bay rồi...
Trợ lý cung kính đáp.


Tôi không quan tâm cậu dùng cách gì, trước khi tôi đến sân bay, nhất định không để máy bay này được cất cánh!
Dương Thư Trần dứt lời thì cúp điện thoại, nhanh chóng xoay người đi khỏi căn hộ.

Chiếc xe phóng nhanh trên đường hệt như một mũi tên đang rời cung. Hai tay Dương Thư Trần dùng sức nắm lấy tay lái, trong đầu đều là khuôn mặt cô, lời nói của cô.


Dương Thư Trần, em sẽ không rời khỏi anh.



Dương Thư Trần, em đồng ý với anh, trừ phi anh không cần em nữa, còn không em sẽ luôn ở bên cạnh anh.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.