Chương 2858: Em đã đồng ý với anh rồi! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 534 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Bọn họ vừa đến sân bay, Ninh Phong Khải đã nói điện thoại mình hết pin, muốn mượn điện thoại cố để gọi điện.
Cô cho rằng anh gọi rất nhanh8, không ngờ anh mượn điện thoại cô nói chuyện đến tận bây giờ, khiến cô không có cơ hội nào để gọi điện cho Dương Thư Trần.
Bây giờ đến k3hi anh trở lại rồi, cô không chút nghĩ ngợi lập tức tiến lên, lấy điện thoại từ tay anh, vừa chuẩn bị gọi điện thoại thì cô lại phát hiện màn hìn9h đen thui.
phần mềm virus trong điện thoại.
Anh lấy một ly nước, đưa cho Quan Vũ Niệm:
Sắc mặt em kém lắm, uổng chút nước đi.
Ninh Phong Khải, người trong video kia thực sự là ba em sao?
Quan Vũ Niệm nhận ly nước nhưng chỉ ôm trong tay mà không uống. Cô ngẩng đầu lên, hỏi với vẻ hơi bất an.
Quan Vũ Niệm cũng không để ý điều gì không đúng, chỉ nghe điện thoại anh có thể gọi là lập tức nhận lấy,ngồi xuống ghế, bấm số gọi cho Dương Thư Trần.
Xin chào, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...
Vẫn là giọng thông báo cứng nhắc, Quan Vũ Niệm cắn chặt môi, cúp máy rồi trả điện thoại lại cho Ninh Phong Khải.
Không cần quá lo lắng, bây giờ cũng muộn rồi, chắc là cậu ta đang ngủ. Chờ sau khi xuống máy bay, em gọi lại cho cậu ta cũng không muộn.
Ninh Phong Khải cười cười nhận lại điện thoại của mình, yên lặng xóa đi
Xin lỗi, gọi điện lâu quá, điện thoại em cũng hết pin rồi.
Khuôn mặt Ninh Phong Khởi ánh lên vẻ dịu dàng, có chút áy náy, n6ghiêm túc xin lỗi.
Nghe vậy, Quan Vũ Niệm nắm chặt điện thoại mình, dường như có lửa mà không bộc phát lên được.
Anh đi sạc điện5 thoại của anh rồi, hay là em dùng của anh đi?
Ninh Phong Khải đưa điện thoại của mình cho cô, ánh mắt có hơi quỷ quyệt.
Người ta thường nói giữa cha con sẽ có tâm linh tương thông, nhưng sau khi nhìn người trong video đó, cô không hề có cảm giác gì. Không có nhớ nhung, không đau lòng, cũng không có cảm giác kích động muốn đến
gặp ngay lập tức...
Bây giờ nhớ lại, cô luôn cảm thấy có gì đó là lạ mà không nói nên lời.
Có phải hay không, chờ đến nơi, gặp người kia là sẽ có đáp án.
Ninh Phong Khải cầm một ly nước khác lên, uống một hớp, động tác ngửa đầu vừa vặn che giấu ánh mắt chột dạ của anh.
Chờ anh uống xong, ánh mắt đã trở lại vẻ bình thường.
Anh nghiêng đầu sang hỏi nhân viên sân bay:
Vẫn chưa soát vé lên máy bay sao?
Chuyến bay của chúng ta bị hoãn, vừa mới đến sân bay, bây giờ đang kiểm tra an toàn, mong quý khách chờ trong chốc lát.
Nhân viên cố gắng lễ phép giải thích rồi bưng thêm một đĩa trái cây lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.