Chương 2875: Sai một li, đi một dặm (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 566 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Nơi đó đã được dọn dẹp, sạch sẽ không còn gì sót lại...
Con người của cô khẽ co lại, lồng ngực nặng nề và khó thở như bị một tảng đá lớn đ8è lên.
Không ăn sao cơ thể chịu nổi? Hay là tôi đi nấu tô mì cho cô nhé.
Dì Vương vừa nói vừa xoay người định ra ngoài.
Ở một bên khác, tất cả mọi người đều cho rằng Dương Thư Trần sẽ ngủ đến khi trời hửng sáng. Tuy nhiên, cậu chỉ ngủ trong chưa đến một tiếng là đã mơ màng bò dậy khỏi giường.
Cậu vươn tay lục tìm điện thoại của mình rồi xuống giường, chân trần bước lảo đảo ra cửa.
Cậu Dương, cậu dậy làm gì thế ạ?
Quản gia trong biệt thự thấy cậu xuống dưới nhà bèn cung kính hỏi thăm.
Ăn mì trước, ăn xong tôi mới đưa cái này cho cô được.
Quan Vũ Niệm nhíu mày, cuối cùng vẫn cầm tô mì ăn từ tốn.
Dì Vương vừa chạy đến cửa thì phát hiện Quan Vũ Niệm chỉ đổi sang một căn phòng khác, không phải phòng ngủ chính chứ không có ý định xuống dưới nhà.
Khi bà đi vào theo, cô đã ngủ co ro trong một góc giường...
Chươn
Ngay khi bóng bà khuất sau cửa, Quan Vũ Niệm mệt mỏi tựa lên tường, tay siết chặt vạt áo. Cô cứ đứng ngơ ngác như thể người mất hồn...
Đến khi di Vương quay trở lên, trong tay bà đã có thêm một tô mì và một hộp thuốc.
Quan Vũ Niệm vừa định lấy thuốc, nhưng dì Vương đã nhanh tay hơn cô.
Sau khi nhận lấy thuốc, cô dứt khoát mở hộp ra và bỏ viên thuốc màu trắng vào miệng mình. Thậm chí cô còn nuốt luôn chứ không uống nước kèm theo.
Bỗng nhiên, cô nhấc chân đi về phía cửa.
Dì Vương sửng sốt:
Cô Quan, cậu chủ đã dặn cô không được rời khỏi biệt thự...
May mà dì Vương không suy nghĩ quá nhiều.
Dường như nhận thấy sự lúng túng của cô, cũng có lẽ là cảm thấy không người phụ nữ nào không muốn sinh con cho Dương Thư Trần, bà sảng khoái đồng ý.
Tôi đi nấu một ít đồ ăn cho cô trước rồi sẽ đi mua thuốc sau.
Dì Vương mỉm cười ra ngoài.
Chờ mộ3t chút!
Quan Vũ Niệm gọi dì Vương lại như chợt nghĩ đến gì đó. Cô siết chặt áo choàng tắm đến mức đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Cô mí9m môi, cố gắng khiến mình không khẩn trương quá mức, cuối cùng chậm rãi hỏi:
Có thể phiền dì mua một ít thuốc ngừa thai giúp tôi không?
Cô Quan, cô...
Dì Vương ngây ra.
Đó là ý của Dương Thư Trần, anh ấy không muốn có em bé quá sớm.
Quan Vũ Niệm không quen nói dối, đặ5c biệt là với người tốt với mình. Do đó, cô không dám nhìn thẳng vào mắt của bà.
Dương Thư Trần vung tay với quản gia, tiếp tục đi về phía cửa.
Cậu Dương, cậu muốn đi đâu?
Bởi vì Dương Thư Trần còn chưa hết mùi rượu mà đã định rời đi nên quản gia lập tức sốt ruột theo sau.
Cùng lúc đó, quản gia sai người giúp việc đi thông báo cho Nghiêm Thư Mạt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.