Chương 293: Nghiêm thừa trì, em thích anh! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 615 chữ
- 2022-02-06 12:50:23
Bầu không khí dần trở nên kì lạ khó tả.
Nghiêm Thừa Trì cảm nhận được ánh mắt của cô, hơi siết chặt tay cầm vô-lăng8, vờ như không biết, mắt nhìn thẳng, chăm chú lái xe.
Bóng dáng cao lớn của anh lặng lắng ngồi im trên xe, không hề nhúc nhích.
Xuống xe, Hạ Trường Duyệt vẫy tay với Nghiêm Thừa Trì ngồi ở ghế lái, rồi vội vàng quay người chạy đi.
Nghiêm Thừa Trì bước thẳng vào, ẩn số tầng của nhà cô.
Ra khỏi thang máy, anh đi tới trước cửa nhà cô, giơ tay ấn chuông.
Hạ Trường Duyệt về căn hộ thay quần áo, vừa bể Hãn Hãn đang ngồi trên xô pha vào phòng tắm, chuẩn bị tắm cho cậu nhóc thì chợt nghe thấy tiếng chuông cửa.
Cô giật mình, nhìn cậu nhóc đã tự cởi quần áo, trần truồng ngồi trong bồn tắm.
Trên con đường đi đến căn hộ nhỏ, Hạ Trường Duyệt mới sực nh3ớ ra là do quá căng thẳng, cô đã quên béng chưa nói cho Nghiêm Thừa Trì biết địa chỉ Nhưng anh vẫn có thể đưa cô về...
Hạ Trường Duyệt há hốc mồm, muốn hỏi anh vì sao biết được chỗ ở của cô.
Nhưng liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng c6ủa anh, cô lại chần chừ không dám hỏi.
Hai người đều im lặng, xe dừng ở ven đường hồi lâu vẫn không tắt máy.
Vậy...
Ánh mắt lóe lên, anh tắt máy xe, thong thả lấy ra một điếu thuốc, hút xong mới đẩy cửa xe ra, cất bước đi về phía căn hộ nhỏ của cô.
Đây không phải lần đầu anh tới đây, nên quen đường bước tới trước thang máy.
Cô hơi bất ngờ quay lại nhìn Nghiêm Thừa Trì.
Cạch
, Nghiêm Thừa Trì mở khóa cửa xe, nhìn cô xuống xe.
Anh giơ tay ấn nút thang máy, lạnh lùng đứng chờ.
Vóc dáng anh cao lớn, khí chất tôn quý, nhưng trong tay lại cầm chiếc túi xách vô cùng nữ tính, trong kì lạ không tả nổi.
Người ra vào trong tòa chung cư nhỏ cũng không kìm được, phải quay lại nhìn anh.
Ting...
Thang máy tới.
Tận đến khi bóng cô biến mất ở lối vào chung cư, Nghiêm Thừa Trì vẫn ngồi yên nãy giờ mới chậm rãi nghiêng đầu nhìn vào chỗ cô vừa ngồi ở ghế lái phụ.
Cô để quên túi xách ở đó.
Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà.
Tôi về đây.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, vươn tay mở cửa xe, nhưng nhận ra khóa cửa xe vẫn chưa mở.
Nghiêm Thừa Trì dừng xe ở ven đường, ngẩng lên nhìn căn hộ chung cư nhỏ bìn5h thường trước mặt, ánh mắt khẽ lóe lên.
Mặt lạnh tanh, anh mím chặt môi, mấy lần muốn hỏi cô vì sao không dọn tới biệt thự của An Thần Húc, những câu nói chỉ dừng lại ở đầu môi, không thốt ra được.
Anh Hãn, con có nghe thấy tiếng chuông cửa không?
Cô mới vừa gặp Nghiêm Thừa Trì xong, chẳng lẽ căng thẳng đến mức sinh ảo giác? Sao lại có người tới tìm cô giờ này? Hãn Hãn đang thoa sữa tắm lên cơ thể trắng trẻo của mình, thích thú xoa cho nổi bọt.
Nghe vậy, cu cậu chớp đôi mắt to đen láy,
Có tiếng chuông cửa ạ? Lẽ nào là ông thô lỗ!
Cậu nhóc mừng rỡ đứng dậy khỏi bồn tắm, định đi ra mở cửa.
Ông thô lỗ ở đâu ra, không được phép nói bậy! Trên người con toàn là bọt xà phòng, không được đi đâu hết, ngoan ngoãn ở đây cho mẹ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.