Chương 2933: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (9)



Bảo bối
chỉ là cậu thuận miệng gọi vậy, chẳng lẽ...

Cậu hơi bất ngờ nhìn về phía Quan Vũ Niệm.
Biết Nghiêm Thừa Trì đang nói chuyện Dương Mộc Nhã gọi Dương Thư Trần đi xem mắt, cô không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn cậu.

Thằng nhóc thôi, không muốn đi xem mắt thì đưa một người về đây, đừng để bà ngoại con ngày nào cũng nhắc, mẹ con lại bị gọi về dạy dỗ.
Nghiêm Thừa Trì cắn răng nói.
Ông nào có lo lắng cho chuyện chung thân đại sự của con trai chứ, rõ ràng là xót vợ mình mà.

Bây giờ con sẽ đưa về.
Dương Thư Trần bỗng nhìn về phía Quan Vũ Niệm, trong ánh mắt là sự cưng chiều.
Loại cảm giác đó, căn bản không thể biể5u đạt bằng bất cứ thứ ngôn ngữ gì.

... Nghiêm Bảo Bối.
Dương Thư Trần tự lẩm bẩm.
Nhưng bây giờ, khi nghe được tên con gái, cậu đột nhiên cảm thấy không cần phải hỏi nữa.
Dương Thư Trần ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Quan Vũ Niệm, thiên ngôn vạn ngữ đều ẩn trong một ánh nhìn...
Sắc mặt Quan V8ũ Niệm hơi cạn lời, ngẩn ra một lúc rồi mới gật đầu:
Nghiêm Bảo Bối.

Ban đầu khi cô biết mình mang thai, phản ứng củ3a cô cũng không khác Dương Thư Trần bây giờ là bao, trừ kinh ngạc thì chính là mừng rỡ.
Dương Thư Trần cau mày lại, đưa tay nhận điện thoại:
Ba.


Cánh cứng rồi, không nghe lời ba, giờ đến cả lời bà ngoại con cũng không nghe?
Giọng nói trầm thấp của Nghiêm Thừa Trì truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, ngay cả Quan Vũ Niệm bên cạnh cũng nghe thấy...
Bầu không khí giữa hai người dường như ảnh hưởng cả đến đứa nhỏ, cô bé chu cái miệng nhỏ, đôi mắt to tròn nhìn hai người đến choáng váng.

Cốc cốc!
Lần này, trợ lý gõ cửa xong thì vội vàng ôm cả điện thoại vọt vào. Đến khi thấy rõ cảnh tượng trước mắt, cậu ta sững người lại, rồi trong ánh mắt như muốn giết người của Dương Thư Trần, cậu ta nhắm mắt
lại, đưa điện thoại về phía trước:
Cậu Ba, điện thoại của Chủ tịch, để cậu lập tức nghe!

Lệnh của Nghiêm Thừa Trì chính là mệnh lệnh lớn nhất nhà họ Nghiêm, trợ lý không dám chống đối.
Trong đầu cô chưa từng có ý đị9nh muốn bỏ đứa bé này. Đây là món quà mà ông trời ban tặng cho cô.
Chỉ cần vừa nghĩ đến việc trong bụng cô có một sinh6 linh bé nhỏ giống cô và Dương Thư Trần, mỗi ngày cô đều ngập tràn mong đợi...
Cô đặt cho con gái bọn họ cái tên Bảo Bối? Là giống như cậu, coi đứa bé này thành bảo bối của cô sao?
Cậu vẫn không dám hỏi, cô giữ lại đứa bé này rốt cuộc là bởi không đành lòng giết chết một sinh mạng bé nhỏ, hay là vì cậu...
Ba năm, cậu bị đút nhiều thức ăn cho cún lắm rồi, cuối cùng cũng đến lúc có thể dẫn người về nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.