Chương 2934: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 579 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
Không dễ thương chút nào!
Nghiêm Thừa Trì nhướng mày, cảm thấy nơi lồng ngực có cảm giác bực dọc không trôi...
...
Nghiêm Thừa Trì hơi ngẩn người rồi biến sắc, đứng bật dậy khỏi ghế sofa.
Chuẩn bị xe, về nhà tổ nhà họ Dương.
Chủ tịch, là điện thoại nhà họ Thượng gọi đến.
Quản gia nhìn điện thoại gọi đến, cung kính nói. Thấy Nghiêm Thừa Trì không nói gì, ông bèn nhận điện thoại. Không đến mười giây sau, ông kích động ngẩng lên:
Bệnh tình của bà Thượng chuyển biến tốt, bác sĩ nói gần đây có thể cân nhắc để phẫu thuật, nếu phẫu thuật thành công, có thể có cơ hội tỉnh lại.
Không đợi quản gia suy nghĩ thêm, Nghiêm Thừa Trì đã trợn mắt nhìn ông:
Còn lo lắng cái gì? Đi chuẩn bị xe đi!
Có cớ để đi đón vợ, ông còn ở nhà thì đúng là đầu bị úng nước rồi!
Bây giờ chỉ có con gái mới có9 thể an ủi tâm trạng bị tổn thương của ông.
Thưa Chủ tịch, cô chủ đang trên tầng, chăm sóc cậu chủ nhỏ.
Quản gia vừa nói, sắc mặt Nghiê6m Thừa Trì đã đen lại.
Cậu kiên trì không chịu yêu đương không phải là đang chờ Quan Vũ Niệm sao.
Vâng.
Quản gia không dám nói gì nhiều, đi đến điện thoại riêng chuẩn bị gọi cho Dương Thư Trần.
Ở trong mắt ông, ch8ỉ có con gái dịu dàng nũng nịu mới là áo bông nhỏ. Nhưng hết lần này đến lần khác, ông làm cả ông nội lẫn ông ngoại rồi mà chỉ có hai thằng nhóc 3thối này, càng nghĩ càng thấy chua xót.
Cô Hai đâu?
Nghiêm Thừa Trì dựa vào sofa, thản nhiên hỏi.
Nghiêm Thừa Trì hừ lạnh.
Người khác không biết nhưng trong lòng ông hiểu rõ. Con trai ông cũng giống ông, không thích thì có cứng rắn nhét vào cũng sẽ không cần. Nếu đã thích rồi, thì cho dù có bao lâu cũng sẽ luôn nhung nhớ.
Nghiêm Thừa Trì cười cười, cầm áo trên ghế sofa rồi đi ra ngoài. Mới đi được mấy bước, ông chợt nhớ ra điều gì đó, bèn dừng lại, mặc áo khoác rồi quay vào nhìn Nghiêm Tiểu Bảo đang chơi xếp gỗ trong nhà.
Trước khi ra ngoài, Hạ Trường Duyệt đã dặn ông phải chăm sóc đứa nhỏ. Nghiêm Thừa Trì hắng giọng:
Ông đi đón bà nội, cháu có muốn đi cùng ông không?
Nhà họ Dương?
Quản gia bối rối.
Bệnh tình của bà Thượng chuyển biến tốt, không phải họ nên đến biệt thự nhà họ Thượng sao?
Hy vọng duy nhất của ông lúc này chính là Dương Thư Trần mau chóng lấy vợ, sinh cho ông một cô cháu gái!
Gọi điện thoại cho cậu Ba, hỏi nó trở về chưa, đừng tưởng rằng mượn cớ lừa tôi là tôi sẽ tin nó đem được con dâu về. Nếu có bản lĩnh thì sinh cả một đứa cháu gái về cho tôi, sau này ở cái nhà này, tôi nghe nó!
Đứa cháu lớn chỉ lo chơi một mình, hoàn toàn không có người ông này. Còn đứa cháu nhỏ mới chỉ là đứa trẻ sơ sinh, 5ông ôm một cái là khóc, bây giờ ngay cả con gái cũng không rảnh quan tâm ông nữa rồi... Trong cái
nhà này, ông đúng là người dư thừa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.