Chương 2941: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 565 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
chờ đợi người đó. Sao đột nhiên cậu có thể có một đứa bé được?
Khoảng chừng hai tuổi, đứa bé kia ôm cậu Dương gọi cậu8 ấy là ba, trông có vẻ giống con gái của cậu Dương...
Quản gia thấy rối não, vừa nghĩ đến nắm bông mà mình nhìn thấy lúc nãy3, ông cảm thấy vô cùng kinh
sợ. Ông hoàn toàn không thể tin nổi Dương Thư Trần lại đột nhiên có một đứa con, còn là m9ột cô công chúa nhỏ như được đúc từ ngọc!
Vừa nghe thấy là một bé gái mềm mại, lại còn là một cô công chúa nhỏ biết làm nũng, Nghiêm Thừa Trì không bình tĩnh nổi nữa. Không đợi Dương Thư Trần xuất hiện, ông đã kéo Hạ Trường Duyệt đi ra ngoài.
Công chúa nhỏ!
Nếu Dương Thư Trần mang một cô công chúa nhỏ về cho ông thật, chỉ sợ tối nay đi ngủ ông cũng sẽ cười đến thức giấc!
Thượng Lăng Tư ngồi trong phòng khách, nghe rõ lời quản gia nói thì cũng thay đổi sắc mặt, không nói tiếng nào đã vội theo sau!
Họ vừa đi tới cửa đã nhìn thấy thân ảnh tuấn tú của Dương Thư Trần cách đó không xa, đang dạo bước đi về phía này...
Cậu bước đi nhàn nhã, bình tĩnh thong dong, vừa đi vừa thỉnh thoảng nhìn bé con tựa trong lòng mình, ánh mắt cưng chiều như có thể hóa thành nước.
Là một bé gái!
Lại còn là một cô công chúa nhỏ đáng yêu biết làm nũng!
Cô bé gọi con trai của ông là ba, vậy ông chính là ông nội rồi...
Quản gia vừa dứt lời, lại không nhịn được liếc sang Thượng Lăng Tư vừa mới 6tranh giành Tiểu Tâm Tâm, trong lòng không khỏi đồng cảm. Ngài Thượng nhà ông vừa mới đắc ý được một giây đã thua trận rồi...5
Chắc chắn là công chúa nhỏ à?
Nghiêm Thừa Trì lên tinh thần ngay lập tức. Ông quay đầu nhìn quản gia, nói từng chữ một.
Ngoại hình rất xinh đẹp, đôi mắt cực to, bới một búi tóc... Còn ôm cậu Dương làm nũng...
Quản gia nhớ lại cảnh mình vừa nhìn thấy, bèn miêu tả cho Nghiêm Thừa Trì không sót chữ nào.
Trước ngực cậu, Nghiêm Bảo Bối trông như vừa tỉnh giấc, nắm tay nhỏ dụi dụi mắt mình, cái đầu bé xíu nhõng nhẽo cọ vào lòng cậu.
Một giây sau, cánh tay bé xíu chủ động ôm cổ Dương Thư Trần, nũng nịu gọi một tiếng:
Ba ơi, buồn ngủ...
Chỉ có bốn chữ, giọng nói non nớt truyền vào tai của mấy người ở trong phòng khách.
Sau khi Nghiêm Thừa Trì xác nhận đứa bé trong lòng Dương Thư Trần không phải Nghiệm Tiểu Bảo, ánh mắt ông thay đổi ngay lập tức.
Lúc này, nghe giọng nói nhõng nhẽo của cô bé, ông kích động nói không nên lời.
Con gái!
Nghiêm Thừa Trì lấy lại tinh thần, bèn kéo tay Hạ Trường Duyệt để lên mặt mình:
Hạ Trường Duyệt, em mau nhéo anh một cái, xem xem có phải anh đang nằm mơ hay không?
Cháu gái mà ông chờ đợi từ năm này qua tháng nọ đột nhiên lại xuất hiện. Giấc mơ này quá đẹp, khiến ông không thể tin nổi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.