Chương 2942: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (18)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 561 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
não lấp lánh ánh sáng. Cái mũi xinh xắn, cái miệng nhỏ nhắn chu chu nhõng nhẽo...
Ngay cả búi tóc bới lệch một bên c8ủa cô bé trông cũng rất đáng yêu!
Quan trọng nhất là, bây giờ cô bé đáng yêu thế này đang ôm lấy bắp đùi ông, cả cơ3 thể nhỏ nhắn mềm mại đều bám lên người ông, năn nỉ ông ôm mình trông rất đáng thương!
Cha nói dẫn cô bé đến đây để xử lý
chuyện lớn
, còn nói chỉ cần xử lý
chuyện lớn
này xong, sẽ không ai ăn hiếp mẹ của bé nữa.
Đây là ông Thượng.
Dương Thư Trần nghe thấy cô bé lẩm bẩm thì hạ giọng nhắc nhở một câu:
Bảo Bối, gọi ông Thượng đi.
Không được gọi!
Nghiêm Thừa Trì còn đang ngày người như phỗng bỗng nhiên lấy lại tinh thần.
Ông nội, ôm một cái...
Chắ9c chắn đây chính là câu nói khiến Nghiêm Thừa Trì sung sướng nhất năm nay!
Không chỉ Nghiêm Thừa Trì, ngay cả Thượn6g Lăng Tư đứng bên cạnh cũng híp mắt nhìn cô bé đột nhiên xuất hiện này. Ông hơi híp mắt, một lúc lâu sau thì lẳng lặng bướ5c lên, vươn tay nhéo gương mặt cô bé rồi tự
lẩm bẩm:
Không ngờ lại là thật...
Từ nhỏ Nghiêm Bảo Bối đã là một con hồ ly không sợ đông người, lúc này bị mọi người vây quanh quan sát, cô bé không tránh đi mà còn thản nhiên đi về phía trước, nghiêng cái đầu nhỏ quan sát lần lượt từng người
trong phòng khách một lần.
Tiếp đó, bé còn giơ ngón tay út lên đếm:
Ông nội bà nội, chủ với dì, người còn lại là ai thể ạ?
Đôi mắt to của Nghiêm Bảo Bối ngước lên, ánh mắt đặt trên người Thượng Lăng Tư.
Ông tỉnh táo lại sau một hồi kinh ngạc, bèn nhảy phắt dậy khỏi ghế sofa, đưa tay ôm Nghiêm Bảo Bối rồi lên tiếng:
Gọi ai cũng được, không được gọi ông ta!
Mười phút trước Thượng Lăng Tư còn đang đắc ý trước mặt ông đấy!
Vật đổi sao dời, nghiệp quật nhanh thật đấy, ha ha ha ha...
Đến lúc này, mấy người đang giật mình mới lấy lại tinh thần, đồng loạt xoay đầu sang nhìn Dương Thư Trần:
Tam Nhi, đây là sao thế nào?
Con gái của con, Nghiêm Bảo Bối.
Dương Thư Trần cười đắc ý, bước lên phía trước, đón lấy cô bé trước mặt Nghiêm Thừa Trì. Lúc này ông vẫn còn quá kinh ngạc, chưa kịp phản ứng.
Cậu dạo bước đến phòng khách. Chẳng mấy chốc, mọi người đều tập trung vào trong phòng khách.
Nghiêm Thừa Trì, tốt xấu gì Tam Nhi cũng chơi ở chỗ tôi từ nhỏ đến lớn, sao con gái của nó không thể kêu tôi bằng ông được?
Thượng Lăng Tư nhìn cô công chúa nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong lòng cảm
thấy vô cùng ghen tị.
Ông cứ nghĩ ít nhiều gì ông cũng được xem như nửa ông nội, cô bé này trông y hệt Dương Thư Trần, nói không chừng cũng sẽ thích ông giống Dương Thư Trần. Ai ngờ đâu ông còn chưa kịp nghe một tiếng
ông
thì
đã bị Nghiêm Thừa Trì cướp mất!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.