Chương 355: Công chúa nhỏ làm phản (6)


Mới đầu anh chẳng thích nhóc tì mít ướt này chút nào, là tình thế bất đắc dĩ, nên anh mới tạm chăm sóc cô bé vài ngày.

Nhưng không8 biết từ khi nào, anh lại bắt đầu thích nụ cười tít mắt của cô nhóc vừa biết ăn, lại biết thảo mai này.
Nhìn cô bé cười, không hi3ểu sao anh lại cảm thấy tâm trạng rất nhẹ nhõm.
Thậm chí anh còn cảm thấy cô bé thích ăn vặt này có lẽ thật sự là con gái của anh9.
Cho đến khi người nhà của cô bé xuất hiện, anh mới ý thức được, đây chỉ là ảo giác.

Ba cũng ăn đi!
Thấy Nghiêm Thừa T6rì nhìn mình chằm chằm, Mạt Mạt tưởng là anh cũng đói bụng, bèn múc một thìa cơm, còn dùng tay bốc một miếng thịt để lên trên rồi mới đút5 cho anh.
Xoắn xuýt vài giây đồng hồ, cô bé bên cúi đầu tập trung ăn,
Trông cháu như mới hai tuổi thôi.
Nghiêm Thừa Trì ngẩn ra, rồi chợt nhìn cô bé từ trên xuống dưới một lượt.
Mạt Mạt quả thật nhỏ hơn rất nhiều so với những đứa bé cùng trang lứa, mặc dù cô bé ăn rất được.

Buồn ngủ quá...
Mạt Mạt dụi mắt, tủi thân nhìn Nghiêm Thừa Trì cứ nhất định muốn bể mình ra sân đi dạo.

Ăn no mà ngủ ngay là thói quen xấu, phải thay đổi.
Nghiêm Thừa Trì đứng sừng sững trước Mạt Mạt bé nhỏ, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên tình thương của người ba uy nghiêm, vừa nói vừa dắt công chúa nhỏ ra bãi cỏ tản bộ.
Động tác của cô bé quá nhanh, Nghiêm Thừa Trì mới kịp phản ứng thì cô bé đã đút cái thìa nhỏ vào miệng anh.
Sau đó cô bé híp đôi mắt to tròn trong veo lại, cười tít mắt hỏi anh,
Ngon không ba?

Ừ, cháu bé quá, trông như suy dinh dưỡng thiếu ăn vậy, ăn nhiều vào.
Nghiêm Thừa Tì hơi ngẩn ra.
Nhìn vào đôi mắt trong veo của cô bé, anh không nỡ từ chối, vô thức ăn hết cơm mà cô bé đút cho, rồi đưa tay xoa đầu cô bé.

Công chúa nhỏ không bé đâu, con được ba tuổi rưỡi rồi.
Mạt Mạt bắt đầu xòe ngón tay đếm số, đếm hồi lâu vẫn không biết ba tuổi rưỡi là bao nhiêu ngón tay.
Nhưng trừ khuôn mặt nhỏ nhắn hơi phúng phính ra, thì cơ thể không có mấy thịt.
Đồ ăn cô bé ăn đều đi đâu hết cả rồi? Nghĩ thể, Nghiêm Thừa Trì đột nhiên cảm thấy mình cần phải đưa cô bé đến bệnh viện để khám tổng quát.
Thấy Mạt Mạt chịu gật cái đầu nhỏ, anh chau mày, quay sang dặn dò quản gia,
Đi lấy một thanh sô cô la ra đây.

Ba bế!
Vừa nghe thấy có sô cô la, Mạt Mạt lập tức nhào vào người Nghiêm Thừa Trì, bắt đầu nịnh nọt.

Nếu cháu muốn ăn sô cô la thì phải chạy một vòng quanh sân.
Nghiêm Thừa Trì lạnh nhạt đưa ra điều kiện, không đợi Mạt Mạt định thần đã cất bước đi trước.
Chờ Mạt Mạt ăn no thì đã là một tiếng sau.
Gần như cả bàn đồ ăn đều chui tuột vào bụng cô nhóc, cuối cùng Nghiêm Thừa Trì lại lo cô bé ăn quá no, bèn bể cô bé ra sân tản bộ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.