Chương 356: Công chúa nhỏ làm phản (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 604 chữ
- 2022-02-06 12:52:05
Ông hoa mắt sao? Sao ông nhìn cậu Trì và cô chủ nhỏ lại thấy bọn họ trông khá giống nhau nhỉ? Ăn uống no nê lại tản bộ m8ột vòng, vừa nằm sấp lên giường, Mạt Mạt đã lập tức ngủ say.
Cô nhóc nằm lên gối, chổng cái mông nhỏ xíu lên nh3ư một con cáo nhỏ.
Nhìn tướng ngủ xấu cực hạn của cô bé, Nghiêm Thừa Trì giơ tay day trán, sau đó mới bước đến 9lật người cô bé lại rồi đắp chăn để cô bé ngủ ngon hơn.
Anh chợt nghĩ đến, nếu cô bé là con gái của anh, vậy đây nhất định là phước lành tốt đẹp nhất mà anh nhận được trong đời...
Tiểu Duyệt Duyệt, ba mẹ tớ nói sao? Bọn họ đón công chúa nhỏ về chưa?
Nhan Linh áp sát vào người Hạ Trường Duyệt, nghe cô nói chuyện điện thoại, có vài câu cuối cô nàng không nghe rõ, bèn sốt ruột hỏi.
Thấy mặt Hạ Trường Duyệt trắng bệch, Nhan Linh thoáng thấp thỏm trong lòng.
Anh không rời khỏi phòng ngay mà lẳng lặng ngồi xuống b6ên giường, nhìn chăm chú cô bé bỗng bước vào cuộc đời anh, mang đến cho anh vô số cảm xúc rung động.
Càng ngày,5 cuộc sống của anh càng quen có thêm một cô công chúa nhỏ thích bám lấy mình.
Mấy ngày nay, nhờ có cô bé mà trong biệt thự của anh có thêm nhiều tiếng cười nói trước giờ anh chưa từng cảm nhận được.
Anh cũng càng ngày càng quen nghe cô bé gọi anh là ba, thậm chí còn cảm thấy mình đúng là ba của cô bé.
Khi người nhà của cô bé tìm đến, phản ứng đầu tiên của anh lại không phải là không vui, mà là không nỡ...
Ông trời ban tặng cho anh một thiên thần nhỏ, cuối cùng còn muốn lấy lại.
Sao rồi? Có phải công chúa nhỏ bị mang đi nên cậu không vui không?
Không phải.
Hạ Trường Duyệt cúp máy, sắc mặt trắng bệch đã hơi hồng hào trở lại, nói rõ từng chữ,
Nghiêm Thừa Trì không muốn để cô chú đón Mạt Mạt về, nói là muốn mẹ của Mạt Mạt đến đón.
Vừa dứt lời, cô hoàn toàn hoảng loạn.
Nghe ý của ông bà Nhan, cô biết Nghiêm Thừa Trì rất yêu thương Mạt Mạt, lo Mạt Mạt bị đón về sẽ không được chăm sóc đầy đủ, nên khăng khăng muốn người nhà phải cam kết.
Đôi mắt đen của Nghiêm Thừa Trì lóe lên ánh sáng phức tạp, khuôn mặt đẹp như tạc lạnh lùng như phủ đầy ánh sáng mịt mờ.
Anh nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của Mạt Mạt.
Nghe thấy cô bé gọi thầm
ba ơi
trong lúc ngủ mơ, tay anh bỗng siết chặt lại.
Điều kiện đầu tiên là yêu cầu người mẹ thiếu trách nhiệm là cô đích thân đến giải thích tại sao lại để cô bé đi lạc một mình, bằng không sẽ không ngại gặp mặt trên tòa...
Nhưng sao cô có thể xuất hiện trước mặt Nghiêm Thừa Trì được? Hạ Trường Duyệt nắm chặt tay cầm điện thoại, đầu ngón tay trắng bệch.
Phụt...
Nhan Linh sặc nước, kích động giơ ngón cái lên,
Cậu Trì không hổ là nam thần của tớ, lí do này mà cũng có thể nghĩ ra được.
Xem ra ông trời cũng mong cho bà con họ có thể ở bên nhau.
Chưa nói dứt lời, Nhan Linh đã bị Hạ Trường Duyệt lườm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.