Chương 373: Đây không phải là mơ (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 610 chữ
- 2022-02-06 12:52:35
Đi qua hành lang thật dài, đập vào mắt trước tiên là một phòng sách độc đáo.
Căn phòng mang nét Trung Quốc truyền thống, không gian n8găn nắp nhưng đậm phong cách Nho giáo.
Phòng sách rộng lớn, đặc biệt ở hai bên đều được dựng kệ sách kiểu âm tường.
Anh nhìn búp bê bằng bông trong lòng bàn tay, từ từ nhắm mắt lại.
Trước mắt anh lại lờ mờ hiện ra hình ảnh đêm hôm đó...
Cậu chủ, đây là canh định thần phu nhân đã dặn nhà bếp làm cho cậu, bảo rằng cậu nhất định phải uống rồi mới ngủ.
Ông lão giúp việc bê bát canh đến gõ cửa phòng anh.
Một trai một gái, bé trai màu xanh dương, bé gái màu hồng nhạt.
Hai đứa bé dính chặt vào nhau giống như một cặp tình nhân, cũng giống như đôi thai long phụng.
Cậu chủ, kiểu dáng này xưa rồi.
Búp bê treo trên móc khóa có thể là một đôi.
Ông lão giúp việc vừa nói vừa đi tới, đặt một tấm ảnh trước mặt Dịch Hải m.
Trong ảnh là hình một cái móc khóa bình thường.
Điểm đặc biệt duy nhất chính là trên móc khóa có treo hai em bé búp bê quấn tã nhồi bông.
Nhưng điều quan trọng là cái móc khóa này rất phổ biến, không phải sản phẩm chế tác đặc biệt gì cả, nên rất khó điều tra ra người mua.
Nếu thật sự muốn điều tra thì e rằng sẽ tìm ra cả khối ở thành phố G này...
Ông lão giúp việc đang nói thì phát hiện sắc mặt Dịch Hải Âm càng tái thêm.
Ông vội vàng ngừng lại.
Nhìn gần, đó là một con búp bê bằng bông nhỏ có hình trẻ con quấ6n tã, bên trên đính một cái nơ bướm màu hồng nhạt con con, trông rất xinh xắn.
Anh giữ nguyên tư thế ngồi này gần nửa tiếng đồng hồ.5
Gương mặt đẹp trai rất chăm chú, ngón tay dài trắng nõn liên tục vuốt ve món đồ, giống như muốn tìm tòi thứ gì đó.
Cốc cốc...
Ông lão giúp việc đẩy cửa phòng sách, bước nhanh đến nhắc nhở,
Cậu chủ, đã sắp đến giờ họp báo của đoàn làm phim rồi, chắc có lẽ chúng ta nên đi thôi.
Nghe vậy, người đàn ông đẹp trai ngồi ở bàn sách từ từ ngẩng đầu, đôi mắt sáng như ngọc của anh vẫn tỏ ra cố chấp,
Tìm thấy cô ấy chưa?
A...
Ông lão giúp việc ngẩn người, sau đó mới cung kính cúi đầu giải thích.
Thưa cậu chủ, tôi đã cho người đi điều tra con búp bê bằng bông cậu mang về.
Đây là con búp bê bằng bông bị rơi ra từ cái móc khóa.
Số lượng3 sách lưu trữ trên đó có thể so sánh với một thư viện thu nhỏ.
Lúc này, trên chiếc bàn nách bằng gỗ thịt, một dáng người khôi ngô tu9ấn tú đang ngồi trầm mặc.
Trong tay anh cầm một món đồ nhỏ.
Ra ngoài.
Dịch Hải Âm rít hai tiếng qua kẽ răng, từ từ nắm chặt món đồ chơi.
Cậu chủ...
Ông lão giúp việc muốn nói thêm, nhưng thấy nét mặt anh không thoải mái nên không dám nhiều lời, bèn cúi người, lui ra khỏi phòng sách.
Không gian rộng lớn chỉ còn lại một mình Dịch Hải m.
Mẹ lo lắng cho sức khỏe anh, lâu lâu lại sai người nấu mấy thứ này, từ trước đến giờ anh đều không từ chối.
Nhưng bát canh ngày hôm đó rõ ràng là khác với ngày thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.