Chương 380: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 597 chữ
- 2022-02-06 12:52:23
Mạt Mạt, dì có việc thật mà, ngày mai dì lại đến thăm cháu.
Hạ Trường Duyệt biết tỏng trò xiếc của cô bé, đang định giơ tay tách bàn t8ay nhỏ ra thì thấy cặp mắt to của công chúa nhỏ chớp chớp, nước mặt thật sự lã chã rơi xuống.
Cô bé tủi thân khóc thút thít,
C3ông chúa nhỏ muốn dì Hạ, trời tối rồi, có người xấu muốn bắt công chúa nhỏ...
Trái tim của Hạ Trường Duyệt thắt lại, cảnh tượng Mạt Mạ9t bị Giang Minh Na bắt cóc lại một lần nữa hiện lên trong đầu cô.
Cô là người lớn còn sợ hãi, Mạt Mạt lại bé như vậy, nhỡ thật 6sự để lại bóng ma tâm lí nào đó...
Mười giờ tối, Hạ Trường Duyệt ôm công chúa nhỏ buồn ngủ díp mắt, để cô bé dựa vào lòng mình, dịu dàng kể chuyện cho bé.
Kể một lúc, công chúa nhỏ ngoan ngoãn thiếp đi, cơ thể mềm mại giống như hổ ly bé, rúc vào lòng Hạ Trường Duyệt.
Hạ Trường Duyệt đang định đặt cô bé xuống giường thì chợt nhớ ra, lần trước ba người bọn họ ngủ cùng một gian phòng, vậy thì đêm nay, Nghiêm Thừa Trì có đến không? Vừa nghĩ đến việc phải ngủ cùng Nghiêm Thừa Trì, cõi lòng khó khăn lắm mới bình tĩnh của Hạ Trường Duyệt giống như bị ném mấy hòn đá lớn, bốn bề gợn sóng cả.
Hồi lâu sau, cô mới nhìn công chúa nhỏ được ôm trong lòng,
Mạt Mạt, sau này con lớn nhất định không được tìm tuýp người đàn ông như vậy, không cẩn thận sẽ bị đông chết.
Hạ Trường Duyệt tìm một chỗ không người, lặng lẽ gọi điện thoại cho Nhan Linh, nhờ cô chăm sóc Hãn Hãn.
Sau khi chắc chắn Nhan Linh đã đón được Hãn Hãn, cô mới yên tâm ôm công chúa nhỏ đi tắm.
Nghiêm Thừa Trì lên tầng, ở suốt trong phòng sách không ra ngoài.
Cô giang tay bế Mạt Mạt lên, lau sạch nước mắt cho cô nhóc, chần chừ vài giây, cuối cùng vẫn5 quyết tâm ở lại với công chúa nhỏ.
Sau đó, Hạ Trường Duyệt đột nhiên nhớ ra điều gì.
Hiện giờ Mạt Mạt sống trong biệt thự của Nghiêm Thừa Trì, nếu cô muốn ở lại thì nên hỏi ý kiến của anh chứ nhỉ? Chẳng may anh không muốn nhìn thấy cô...
Hạ Trường Duyệt ôm Mạt Mạt, quay người, đắn đo mở miệng,
...
Người muốn em ở lại là Mạt Mạt, em không muốn thì tự giải thích với con bé.
Nghiêm Thừa Trì cụp mắt, hờ hững nhìn cô một cái, xoay lưng bước lên trên tầng.
...
Ê này! Ai nói cô không muốn ở lại? Cô chỉ muốn hỏi anh, cô có thể ở lại hay không mà thôi.
Hạ Trường Duyệt nhìn bóng lưng cao ngạo, lạnh lùng của anh, ngẩn ngơ một lúc.
Cô đang nghĩ linh tinh gì vậy? Biệt thự to như vậy, căn phòng này chẳng qua chỉ là phòng cho khách, phòng ngủ chính của Nghiêm Thừa Trì cách một gian.
Lần trước chẳng qua Mạt Mạt quấn lấy anh nên anh mới miễn cưỡng ở lại.
Hiện giờ Mạt Mạt đã ngủ, sao anh còn có thể qua đây? Hạ Trường Duyệt cắn môi, thuyết phục bản thân, Nghiêm Thừa Trì chắc chắn sẽ không đến đây.
Cùng lúc thở phào nhẹ nhõm, cô cũng cảm thấy trong lòng hơi trống rỗng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.