Chương 381: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn! (7)


Tư thế ngủ của hai người giống hệt nhau, khiến Nghiêm Thừa Trì hơi ngẩn ngơ.

Anh tiến về phía trước, đứng cạnh giường.8

Nhìn Mạt Mạt rúc vào trong lòng Hạ Trường Duyệt, không hiểu sao anh lại nhớ đến lúc cô ngủ bên cạnh anh, cô cũng thí3ch chui vào lòng anh như vậy...
Cô còn tự nhủ sao gối ôm trong biệt thự của anh lại thoải mái như vậy...

Rõ ràng tôi đặt Mạt Mạt ngủ ở giữa, sao con bé lại chạy đến mép giường?
Hạ Trường Duyệt không nhịn được mà hỏi.
Nếu không phải Mạt Mạt đổi chỗ, cô cũng không đến mức coi Nghiêm Thừa Trì như gối ôm hình người.
Hạ Trường Duyệt sững sờ vài giây rồi mới phản ứng kịp, vội vàng bế con lên, đặt xuống giường.
Sau khi chắc chắn con không bị thương, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa ngước mắt, Hạ Trường Duyệt đã đối diện với gương mặt của Nghiêm Thừa Trì.
Cô nghiêng đầu nhìn, quả nhiên công chúa nhỏ bên cạnh biến mất rồi! Cô vội vã bò đến mép giường xem xét.
Cô nhóc mũm mĩm đang ôm gối, giang rộng chân tay ngủ trên sàn nhà.
Công chúa nhỏ bị ngã nhưng không hề tỉnh ngủ, chỉ trở mình, cái miệng nhỏ xinh chẹp chẹp, giống hệt heo con, tiếp tục nhào ra sàn nhà ngáy khò khò...
Bấy giờ cô mới sực nhớ ra, sao anh lại ở trong phòng của cô, ban nãy còn ôm cô...
Không đúng, là cô ôm anh.
Hạ Trường Duyệt vừa nghĩ tới việc mình ôm Nghiêm Thừa Trì cả đêm, cố gắng rúc vào trong lòng anh mà mặt cô thoáng chốc đỏ bừng.
Lúc này anh mới thong thả nằm xuống,5 nhìn cô chủ động lẫn vào lòng mình, bây giờ mới hài lòng nhắm mắt.
Đêm càng lúc càng khuya...

Bịch...
Một âm thanh nặng nề bỗng vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Nghiêm Thừa Trìnhìn Mạt Mạt ngủ ở giữa, mắt lóe sáng.
Anh duỗi tay ôm cô nhóc9 lên, đặt sang bên cạnh, dùng gối ôm chặn mép giường.
Sau đó anh đưa Hạ Trường Duyệt đang say giấc nồng vào giữa.
Nghiêm Thừa Trì thấy cô lẩm bẩm một tiếng, vươn tay như muốn tìm cái để ôm.
Hạ Trường Duyệt cọ vào lòng Nghiêm Thừa Trì theo thói quen, thì thầm,
Tiếng gì mà ồn thế nhỉ?

Hình như có người ngã xuống giường.
Giọng nói trầm quyến rũ của Nghiêm Thừa Tìmang theo sự khàn đặc khi vừa tỉnh ngủ, vô cùng êm tai.

Dù sao cũng không phải tôi.
Hạ Trường Duyệt mơ màng đáp lại một câu.
Ngay sau đó, hình như cô đột nhiên nhớ ra điều gì, tâm trí sợ hãi, chợt mở to mắt.
Cô tuyệt đối không cố ý sàm sỡ anh, chỉ vô ý sờ một chút mà thôi...


Chẳng phải do em ôm đi hay sao?
Cặp mắt đen của Nghiêm Thừa Trì lóe lên, hờ hững mở miệng, nét mặt của anh không có bất cứ sơ hở nào.

Nói xong, thân hình cao to của anh lười biếng dựa vào đầu giường, nhìn về phía cô bằng ánh mắt thờ ơ.


Hả?
Hạ Trường Duyệt sửng sốt, hoàn toàn mù mịt.

Cô cúi đầu, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.