Chương 529: Dịch hải âm tức giận (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 637 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Thấy cô đã uống nước xong, anh lấy lại cái ly trong tay cô, sau đó ẩn cô xuống giường, ép cô nằm nghỉ ngơi.
Tôi đã về đến nhà, ngủ mộ8t giấc sẽ không sao, anh không cần lo cho tôi.
Nhan Linh nhìn Dịch Hải Âm vẫn đang ngồi ở mép giường không muốn đi, nên bối rối lên tiếng. <3br>
Anh cứ ngồi đó nhìn cô, sao cô ngủ được chứ? Nhưng anh có lòng tốt đưa cô về, nếu bây giờ đuổi người ta đi, hình như không được hay ch9o lắm?
Cô ngủ...
ngủ rồi tôi đi.
Giọng nói thanh thoát của Dịch Hải Âm vang nhẹ bên tai.
Anh nhíu mày,
Ngủ như vậy...
không tốt.
Tốc độ nói của anh chậm hơn người bình thường, thậm chí cách biểu đạt cũng thật đơn giản.
Nhưng lạ nhất chính là Nhan Linh có thể hiểu được tất.
Khi cô ta đến gần, trong mắt cô ta tràn ngập những dục vọng mà anh đã thấy ở những người phụ nữ khác.
Đó là sự ham muốn quyền lực và tài nguyên sau khi biết được thân phận của anh.
Nếu không phải vì cái móc khóa kia, anh sẽ không thể nào khẳng định được cô ta có phải là người anh muốn tìm hay không, cũng như sẽ không để cô ta đến gần anh nửa bước.
Thấy anh kéo chăn ra, cô liền ngoan ngoãn buông tay.
Biết anh muốn đợi mình ngủ, nên cô có hơi ngượng ngập, dụi dụi vào ổ chăn, cuộn người chặt lại.
Dịch Hải Âm đã giúp đỡ cô, nên anh chắc hẳn là người tốt.
...
Nhan Linh giật mình, ngẩng đ6ầu lên ừm một tiếng.
Thấy Dịch Hải Âm như đang hiểu rõ suy nghĩ của mình, cô cảm thấy thật xấu hổ, bèn kéo chăn che mặt lại.
5Ngay sau đó, một đôi tay trắng nõn nắm chắn từ từ kéo xuống.
Anh dừng xe bên đường, lẳng lặng nhìn người qua lại...
Rõ ràng cái móc khóa kia đã tìm được rồi, nhưng anh lại giống như bị ma ám, luôn cảm thấy có gì đó rất lạ.
Trên người của Tổng Tâm Phi không mang lại cho anh cảm giác quen thuộc.
Nhưng không biết có phải vì quá mệt nhọc, hay thật sự tin tưởng anh mà Nhan Linh ngoẹo đầu một cái liền ngủ thiếp đi.
Trong phòng, chỉ còn lại tiếng hô hấp của hai người.
Không gian yên tĩnh, giống như cả thế giới chỉ còn lại hai người bọn họ.
Dịch Hải Âm vẫn lẳng lặng ngồi ở mép giường, chăm chú nhìn gương mặt ngủ bình yên của cô với ánh mắt lạnh nhạt toát ra sự yêu chiều, Ngón tay trắng nõn của anh từ từ vươn ra, vuốt hàng chân mày của cô...
Thầy cô nhíu mày thì anh thu tay lại, sợ quấy rầy giấc ngủ của cô.
Bên tại anh lại văng vẳng câu hỏi vừa rồi của cô.
Sao anh lại biết cô ở đây...
Sắc mặt Dịch Hải Âm tái nhợt, trong đầu anh hiện lên hình ảnh hai ngày trước.
Sau khi rời khỏi đoàn làm phim, anh lại không thể khống chế đi đến con đường mình đã gặp người phụ nữ kia.
Có lẽ anh chỉ lo lắng cho cô, sẽ không làm chuyện gì đó với cô...
Cô nhắm mắt lại.
Vốn nghĩ rằng có một người đàn ông xa lạ ngồi ở mép giường thì nhất định cô sẽ không ngủ được.
Dừng lại nơi anh đã gặp cô gái kia, khiến anh có được cảm giác yên ổn.
Giống như chỉ cần anh đợi ở đây, cô gái ấy nhất định sẽ xuất hiện.
Chính trong trạng thái điên cuồng như vậy, anh đã nhìn thấy Nhan Linh đi từ đoàn làm phim về nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.