Chương 530: Dịch hải âm tức giận (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 592 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Bước chân anh đang đi theo buộc phải dừng lại.
Cũng đúng lúc ấy, anh bất ngờ biết được cô ở đây.
Thích ngủ, ăn không vào, buồn nôn...
Cô từng chăm sóc Hạ Trường Duyệt, biết những phản ứng này có nghĩa là gì, nhưng lại chưa từng liên hệ nó với bản thân.
Cô mới ngủ một giấc mê man, mở mắt cả buổi mà vẫn chưa tỉnh táo lại.
Cô đang muốn nhớ lại cảnh trước khi ngủ thì trong ngực trào lên cơn buồn nôn, bèn vội vàng xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh...
Nhưng quy mô của công ty kia còn cách Tập đoàn Nghiêm Thị một khoảng rất xa, chẳng khác nào chênh lệch giữa con kiến và con voi.
Nếu đây thật sự là vì bối cảnh của Thượng Lăng Tư thì tại sao Nghiêm Thừa Trì lại nghiêm túc yêu cầu cô cách xa anh ta một chút chứ? Hạ Trường Duyệt cắn môi, nhớ tới tin nhắn ngày hôm ấy, trong lòng ngứa ngáy như mèo cào.
Mấy ngày liên tiếp, Hạ Trường Duyệt cứ hễ có thời gian là lập tức cầm điện thoại tìm hiểu về người đàn ông tên Thượng Lăng Tư kia, nhưng lại không tìm được tin tức nào có liên quan đến thân phận của anh ta trên mạng.
Cô chỉ biết anh ta đứng đầu một công ty đã niêm yết.
Cả người cô mềm nhũn, dựa lên tường thở hổn hển.
Cô chợt nhớ tới điều gì đó, vội vàng gượng người dậy đi vào phòng khách.
Lúc Nhạn Linh tỉnh lại, ngoài trời đã sẫm tối.
Nếu cô biết anh từng làm tổn thương một cô gái vô tội, từng theo dõi cô, thì liệu cô có còn yên tâ9m ngủ bên cạnh anh như thế này không? Sắc mặt Dịch Hải Âm lập tức trắng bệch, anh bất chợt bật dậy khỏi giường.
Hai tay6 buông xuôi bên người siết thành quyền, anh không dám nhìn khuôn mặt thuần khiết đang say ngủ của cô, quay đầu hoảng hốt rời că5n hộ.
Cô vội vàng ngẩng phắt lên nhìn lịch treo tường.
Cái ngày khoanh tròn màu đỏ đã qua từ lâu! Đồng tử Nhan Linh co lại, lập tức người cô cứng đờ.
Đáy mắt cô dần hiện lên vẻ hoảng loạn...
Không đâu! Chỉ là một lần mà thôi, sao lại trùng hợp như vậy được...
Nhan Linh cuộn tròn người trên ghế sô pha, lắc đầu nguầy nguậy.
khó chịu nên khan...
Khuôn mặt khó lắm mới hồng hào được, sau một trận hành hạ lại chỉ còn một màu trắng bệch.
Cô vùi cả người vào ghế xô pha, cầm gối lên ôm chặt vào lòng.
Ngửa đầu nhìn lên trần nhà sáng choang, cô cảm thấy trong đầu mình chỉ còn lại một mảng trắng lóa.
Dường như cơ thể của cô thật sự có vấn đề rồi.
Trước đây, chỉ khi bị đau bụng kinh đến mức không chịu nổi thì cô mới cảm thấy buồn nôn.
Không thấy Dịch Hải Âm, anh đã đi rồi...
Nhan Linh thở dài một hơi, trong lòng thoáng thấy hụt hẫng.
Nhưng bây giờ lại không phải...
Trong đầu Nhan Linh chợt lóe lên một suy nghĩ, cơ thể gầy gò đột nhiên căng cứng lại.
Vừa rồi chắc ch8ắn cô không nhìn anh khi hỏi chuyện, nếu không sẽ nhận ra sự chột dạ trong mắt anh.
Dịch Hải Âm ngước mắt lên, ánh mắt 3lóe lên vẻ phức tạp.
Trong đoàn phim.
Nhưng cô không thể hỏi Nghiêm Thừa Trì được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.