Chương 56: Không buông tha cô dễ dàng như vậy đâu
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 751 chữ
- 2022-02-04 08:16:39
Đừng quậy nữa, cậu Trì rất quan tâm đến tiến độ của đoàn phim, đã căn dặn chúng ta nhanh chóng xác định ngày khởi quay.
Cậu ấy muốn phim ra mắt kịp trong mùa hè này, các cô tự lo liệu đi!
Nghe nói đây là ý của Nghiêm Thừa Trì, sắc mặt Giang Minh Na lập tức cứng đờ.
Ngay sau đó cô ta né tránh, trừng mắt với Hạ Trường Duyệt.
Lần này xem như cô may mắn, lần sau tôi sẽ không tha cho cô dễ dàng như vậy đâu.
Hạ Trường Duyệt nhíu mày, mím môi không nói gì.
Trong lòng cô lại cảm thấy ngờ vực.
Nghiêm Thừa Trì bận rộn đến vậy, đây là bộ phim thần tượng đầu tiên cô đảm nhiệm vai trò biên kịch, nhưng đối với anh có lẽ chỉ là một mối đầu tư bình thường thôi, tại sao anh lại thường xuyên hối thúc tiến độ:
Hay do cô suy nghĩ quá nhiều?
Biên kịch Hạ, sao còn thất thần ra đó, cô nhanh sửa lại kịch bản rồi đưa tôi xem.
Đạo diễn vỗ vỗ bàn, quát Hạ Trường Duyệt.
Ở trong túi của tôi.
Hạ Trường Duyệt thất thần một lúc, mới vội vàng lấy kịch bản đặt lên bàn.
Cô không nhịn được mà liếc qua cửa...
Sao lại trùng hợp như vậy, cô vừa bị Giang Minh Na làm khó, thư ký Kim đã gọi điện đến rồi.
Có phải Nghiêm Thừa Trì còn quan tâm cô hay không? Ngay khi niềm mong mỏi này bắt đầu nảy sinh, khóe môi Hạ Trường Duyệt không nên được nụ cười.
Một giây sau, giọng nói châm chọc của Giang Minh Na lại lướt bên tai cô.
Từ lâu cô đã là đôi giày rách vứt đi của anh Trì rồi, cô nghĩ anh Trì còn quan tâm cô sao...
Nụ cười tươi tắn trên môi Hạ Trường Duyệt từ từ biến mất.
Rốt cuộc cô còn si tâm vọng tưởng cái gì.
Anh không trả thù, cô nên cảm ơn trời đất mới đúng, sao lại còn mong mỏi anh sẽ quan tâm đến mình? Cô nheo mắt, ngắt dòng suy nghĩ, bước lên trước, giải thích với đạo diễn kịch bản của mình.
Khi đã bận rộn, cô vứt hết tất cả mọi thứ ra sau đầu.
Khi cô sửa xong toàn bộ bản thảo kịch bản, đang chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc về nhà, thì tiếng Giang Minh Na đột nhiên lại vang lên từ bên cạnh.
Đạo diễn Vương, tôi cảm thấy cốt truyện phần đầu tiên rất không hợp lý, nữ chính là một cô gái hiền lành, sao lại đánh người?
Giang Minh Na liếc nhìn Hạ Trường Duyệt, vênh váo giật lấy kịch bản, tiếp tục bới móc.
Còn nữa, cô nhìn bản vừa sửa lại xem, nữ chính bị người ta xô ngã trên đường, lại còn tự đứng lên, lúc này không phải nam chính nên lao tới làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Giang Minh Na ném mạnh kịch bản trong tay xuống bàn, khoanh hai tay trước ngự
[email protected]
Tôi thấy, là có người ỷ mình đã ký kết với Tập đoàn Nghiêm Thị, nghĩ rằng có thể tùy tiện làm qua loa lấy lệ, mới dám cầm cái kịch bản nát như vậy, tự nhận mình đã sửa xong rồi.
Thật sự có nhiều vấn đề vậy sao? Đưa tôi xem thử.
Đạo diễn lấy kịch bản, nghiêm túc lật xem.
Đạo diễn Vương, không phải tôi bới lông tìm vết gì đâu.
Chúng tôi đều là diễn viên chuyên nghiệp, không giống với ai kia chỉ biết viết kịch bản sân.
Kịch bản vay mượn chắp nổi như vậy, đọc qua đã thấy hàng trăm lỗ hổng.
Nếu quay đúng như thế, chỉ e khi phim trình chiếu, khán giả sẽ kéo đến bới móc chế giễu.
Giang Minh Na duỗi ngón tay, vuốt vuốt mái tóc dài gợn sóng của mình, nhìn Hạ Trường Duyệt khiêu khích.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, liếc qua sắc mặt khó coi của đạo diễn, bước tới nhận lấy kịch bản.
Xin lỗi, là tôi chưa đủ kinh nghiệm, tôi sẽ nghiêm túc xem xét vấn đề cô Giang đưa ra.
Tôi mang kịch bản về chỉnh sửa thêm lần nữa, ngày mai tôi sẽ mang đến.
Cô chịu sửa thì tốt quá rồi, nhưng phải hoàn thành nhanh một chút.
Ngày mai chúng ta phải chính thức lập tổ quay, nhất định phải dùng kịch bản cuối cùng đã được chỉnh sửa xong!
Đạo diễn Vương nói xong, nhanh chóng quay đi.