Chương 588: Gặp gỡ em, là định mệnh (3)


Cô giơ tay xoa mắt, mới nhận ra vậy mà mình lại ngủ thiếp đi.

Cô nhìn quanh căn hộ một lượt, không thấy bóng dáng Hạ Trường Duyệt, 8rồi lại nghe thấy tiếng chuông cửa réo lên.


Tiểu Duyệt Duyệt, cậu ra ngoài lại quên mang chìa khóa à, chẳng phải tớ đã nhắc cậu..3.
Nói được một nửa, trông thấy Dịch Hải Âm toàn thân ướt đẫm mồ hôi đứng ngoài cửa, Nhan Linh lập tức sững sờ.
Từ trước tới giờ anh chưa từng dám nghĩ, người anh tốn bao công sức kiểm tìm, hóa ra lại gần trong gang tấc.
Niềm vui bất ngờ, hệt như một giấc mơ.

Dịch Hải Âm, anh siết đau tôi đấy, anh không sao chứ?
Nhan Kinh bị anh ôm hồi lâu, thấy anh không định buông ra, không nhịn được mà mở lời.
được không?
5Anh hỏi rất dè dặt, giống như chỉ cần cô từ chối, anh sẽ lập tức buông tay.
Nghe vậy, Nhan Linh sửng sốt, không nhúc nhích.
Anh...

Anh, sao anh lại 9tới đây?
Cô vừa dứt lời, ngay sau đó, thân thể gầy gò đột nhiên bị Dịch Hải Âm ôm vào lòng.
Nhan Linh đang định vùng vẫy, thì ngh6e thấy tiếng nói mang theo khẩn cầu của anh vang lên bên tai mình,
Đừng đẩy tôi ra...
Cho tôi ôm một lát...
Hiện giờ nhìn cô rồi ngẩn ngơ, càng lạ lùng hơn.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, giống như hòa thượng ngồi thiền, không ai hành động trước.

ệt ọt...
Một âm thanh không mấy hài hòa bất ngờ réo lên giữa hai người.
Hôm nay anh ta làm sao thế? Cứ kì lạ sao đó.
Đột nhiên xông tới nhà cô, lạ lùng ghế.
Đột nhiên ôm cô, cũng lạ lùng ghê.
Dịch Hải Âm cúi đầu, hít một hơi thật sâu giữa mái tóc mềm mại của cô.
Mùi hương quen thuộc, lập tức xông thẳng vào tim anh.
Là cô ấy...
không được vui à? Suy nghĩ này lướt qua trong lòng Nhan Linh, cô bỗng giơ tay, nhẹ nhàng ôm lấy đối phương.
Một cái ôm an ủi giữa bạn bè, lại khiến toàn thân Dịch Hải Âm chấn động.
Anh chợt ôm cô chặt hơn.
Đúng là cô ấy...
Chẳng trách, lần đầu tiên tiếp xúc với cô, anh đã có cảm giác thân thuộc không thể diễn tả thành lời.
Anh vẫn luôn cho rằng đây là ảo giác của mình.

Em đói à?
Dịch Hải Âm nhẹ nhàng nói, Nhan Linh mới nhớ ra cả ngày nay cô chưa ăn gì.
Chẳng trách bụng lại kêu.

Tôi đưa em đi ăn cơm.
Dịch Hải Âm cầm cổ tay nhỏ, kéo cô đi, chuẩn bị dợm bước ra ngoài.

Không cần, trong nhà có cơm rồi.
Nhan Linh trở tay kéo ngược anh về, chỉ vào phòng bếp.

Dù cô chưa vào trong nhìn, nhưng với hiểu biết của cô về Hạ Trường Duyệt, chắc chắn cô ấy lo cô thức dậy đói bụng, sẽ để lại đồ ăn cho cô.

Cô chỉ không biết, có đủ cho hai người ăn không.

Nhan Linh chớp đôi mắt to long lanh, buông tay Dịch Hải Âm ra rồi đi vào trong bếp.

Thấy vài món ăn ở trong nồi giữ ấm, và phần cơm đủ cho hai người, cô chợt ló đầu ra từ trong bếp,
Anh có muốn ăn cùng không?
Dịch Hải Âm nhìn bóng dáng đứng trong bếp, hơi thất thần,
Ừ.
.


Vậy thì anh ngồi ở phòng khách một lát, tôi làm thêm một món, sẽ được ăn nhanh thôi.
Nghe thấy câu trả lời của anh, Nhan Linh dặn dò ngắn gọn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.