Chương 68: Làm người giúp việc cho tôi, tôi cũng chê vụng
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 753 chữ
- 2022-02-04 08:16:40
Anh sai cô bưng trà rót nước cả đêm, còn kiêm luôn làm gối ôm.
Hễ cô chậm một chút là anh lên tiếng mỉa mai,
Hạ Trường Duyệt, tư chất của em như thế, làm người giúp việc cho tôi, tôi cũng chỉ vụng.
Chê vụng mà sai cô cả đêm! Sao anh không bao nuôi một người máy đi? 24 giờ không biếng nhác, sạc pin là có thể dùng được, tốc độ nhanh, lại còn không ăn cơm.
Lúc anh nhàm chán còn có thể gọi điện cho anh mấy lần!
Xin lỗi đạo diễn...
Chỉ nói xin lỗi thì có ích gì, có thời gian thì chi bằng sửa cho xong kịch bản của cô, đừng có mỗi khi rảnh rỗi lại chọc giận đạo diễn.
Đạo diễn Vương của chúng tôi bận lắm, không rảnh đối phó với lưu manh được đằng chân lân đằng đầu như cô đâu.
Giang Minh Na nghe tin chạy đến, vừa vào phòng họp đã mỉa mai.
Đạo diễn Vương bận việc, nhưng tôi thấy cô lại rất rảnh, không đi học thuộc lời thoại, nghĩ sao để diễn cho tốt vai của mình, suốt ngày quan tâm đến công việc của biên kịch làm gì, ăn no rỗi việc à?
Hôm qua bị Nghiêm Thừa Trì sai bảo cả đêm, Hạ Trường Duyệt đang nén giận.
Đạo diễn Vương, ông nghe xem cô ta đang nói gì? Tất cả mọi người đều làm chung trong đoàn phim, tôi lo cho kịch bản của tôi cũng là lo cho vai của mình có thể thể hiện tốt hay không.
Kết quả lại có người lười biếng, tôi mới nói mấy câu còn đổ lỗi cho tôi.
Sao cô ta không nói là cậu Trì bảo cô ta lười biếng đừng đối kịch bản đi!
Giang Minh Na nắm lấy cánh tay đạo diễn, nũng nịu tỏ vẻ uất ức.
Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa!
.
Đạo diễn đứng dậy, chống tay lên bàn,
Hôm nay trước khi xong việc tôi muốn nhìn thấy kịch bản đã được sửa xong, nếu không tôi sẽ trực tiếp báo cáo với Tập đoàn Nghiêm thị, yêu cầu đổi biên kịch, mấy cô tự giải quyết cho ổn thỏa đi.
Đạo diễn cất bước ra khỏi phòng họp.
Giang Minh Na lập tức phủi sạch vẻ mặt yếu đuối, dương dương tự đắc đi đến trước mặt Hạ Trường Duyệt như gà mái thắng trận.
Cô cổ mà sửa cho xong kịch bản nhé biên kịch Hạ, để tránh lúc đó bị đổi thật, có ngủ với đạo diễn cũng không được việc!
Đôi mày của Hạ Trường Duyệt nhíu chặt lại, nói rõ từng chữ,
Đương nhiên tôi sẽ sửa cho xong, dù sao tôi cũng không có bản lĩnh ngủ với người khác như cô Giang đây.
Cô...
Sắc mặt Giang Minh Na tái mét, nghiền chặt răng,
Tôi sẽ không để yên cho cô đâu!
Tiễn vị ôn thần Giang Minh Na đi, Hạ Trường Duyệt mệt mỏi nằm bò trên bàn, yên lặng bật máy tính lên, sửa bản thảo.
Đến khi cô làm xong thì đã là bốn giờ rưỡi chiều.
Sửa bản thảo cả ngày, cả người cô cứng đơ như khúc gỗ, mắt đăm đăm, đứng dậy vươn vai.
Bảo người ta đưa bản thảo cho đạo diễn xong, cô mới thở phào nhẹ nhõm, cầm điện thoại lên liếc nhìn.
An Thần Húc vẫn chưa gọi lại cho cô, cũng chưa trả lời tin nhắn của cô.
Không biết anh ấy có sao không, còn Hãn Hãn nữa...
Cô ngẫm nghĩ rồi lại gọi cho An Thần Húc.
Gọi mấy cuộc cũng không có ai bắt máy.
Hạ Trường Duyệt chần chừ mấy giây, bèn gọi đến máy riêng của biệt thự nhà họ An.
Điện thoại nhanh chóng có người nghe máy.
Xin chào, đây là nhà họ An.
Là quản gia sao? Tôi là Hạ Trường Duyệt đây, tôi muốn hỏi là anh Thần Húc có ở nhà không?
Hạ Trường Duyệt nhẹ giọng hỏi thăm, tay cầm di động hơi siết chặt.
Hôm đó cô thấy tận mắt rất nhiều vệ sĩ đánh một mình An Thần Húc, nhất định anh ấy bị thương không nhẹ.
Cô rất muốn biết anh thế nào rồi.
Cô Hạ, cậu chủ đã ngủ rồi, bây giờ không tiện nghe điện thoại ạ.
Quản gia ngừng một lát mới nói.
Vậy nếu anh ấy thức dậy thì làm phiền ông chuyển lời của tôi cho anh ấy biết là lát nữa tôi sẽ đến thăm anh ấy nhé.
Nói xong, Hạ Trường Duyệt cúp máy.