Chương 69: Cả nhà ba người gặp nhau!
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 709 chữ
- 2022-02-04 08:16:40
Cô thu dọn tài liệu trên bàn, cho vào túi xách rồi mới đi tìm đạo diễn.
Bây giờ tôi đang bận, bản thảo của cô tôi vẫn chưa xem xong, cô về trước đi.
Khi nào xem xong tôi sẽ nói cho cô biết kết quả.
Đạo diễn đang quay phim, hờ hững nói với cô một câu rồi đuổi cô đi.
Ánh mắt Hạ Trường Duyệt lấp lóe, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Trong trường quay đang quay phần diễn của Giang Minh Na.
Vừa nhìn thấy cô, Giang Minh Na không còn tâm tư quay phim, bèn ra dấu tạm dừng với đạo diễn, cất bước đi về phía cô.
Hạ Trường Duyệt nhướng mày,
Đạo diễn Vương, vậy tôi về trước, nếu có chỗ nào không vừa ý, ông cứ báo tôi để tôi sửa tiếp nhé.
Không đợi Giang Minh Na làm khó dễ mình, cô cất bước rời khỏi đoàn làm phim, ra ven đường vẫy tay đón taxi.
Nghĩ đến lát nữa có thể gặp Hãn Hãn, cô không kìm được mà nhoẻn miệng cười.
Một chiếc taxi dừng trước mặt cô, cô vừa đưa tay mở cửa xe thì sau lưng bỗng vang lên mấy tiếng còi liên tiếp.
Âm thanh rất chói tai, còn quen thuộc một cách khó hiểu.
Tay Hạ Trường Duyệt cứng đờ, quay đầu nhìn ra sau.
Vừa trông thấy chiếc xe màu đen sang trọng, nụ cười trên môi cô cứng lại.
Bim bim...
Cứ như sợ cô không nghe thấy, xe lại bấm liên tiếp mấy tiếng còi nữa.
Cô à, xe đằng sau đang thúc giục, rốt cuộc cô có đi không?
Tài xế taxi thấy Hạ Trường Duyệt ngây người thì không nhịn được mà hối thúc.
Cô rất muốn đi, nhưng xem ra là không đi được rồi.
Hạ Trường Duyệt đóng cửa xe taxi lại, xin lỗi tài xế,
Thành thật xin lỗi, tôi không đi nữa.
Chiếc taxi nhanh chóng lái đi.
Hạ Trường Duyệt đứng tại chỗ, nhìn chiếc siêu xe màu đen từ từ lái về phía mình.
Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ khuôn mặt tuấn tú khiển thiên hạ căm ghét của Nghiêm Thừa Trì.
Hôm nay anh không dẫn theo trợ lý mà một mình lái xe tới.
Đương nhiên Hạ Trường Duyệt không tưởng bở nghĩ rằng anh đặc biệt tới đón mình.
Thế nên anh không lên tiếng, cô cũng không dám lên xe, chỉ lặng lẽ cầu nguyện trong lòng: Anh chỉ đi ngang qua...
Anh chỉ đi ngang qua...
Chào hỏi xong anh sẽ đi, thể thì cô có thể đi gặp con trai rồi!
Lên xe.
Nghiêm Thừa Trì hé đôi môi mỏng, hai chữ ngắn gọn cắt đứt tất cả hi vọng của cô.
Tôi có thể tự đón xe...
Hạ Trường Duyệt kiên trì mở miệng.
Mấu chốt là cô không muốn về nhà sớm thế, cô muốn đi gặp con trai cưng của cô.
Em nói gì?
Nghiêm Thừa Trì tháo kính râm xuống, tiện tay vứt nó sang bên, nhíu mày nhìn cô.
Đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên ánh sáng âm u đáng sợ.
Hạ Trường Duyệt lập tức sợ hãi, ngồi lên xe nhanh như chớp, thắt chặt dây an toàn, nịnh nọt quay sang nhìn anh,
Cảm ơn.
Không cần, ai cũng có trách nhiệm lo cho người thiểu năng.
Anh mới bị thiểu năng, cả nhà anh đều bị thiểu năng! Không đúng, không thể tính cả nhà, như thể sẽ tính luôn cục cưng của cô vào.
Ngoài cổng biệt thự.
Một bóng dáng nhỏ bé vũ trang đầy đủ lén lút áp sát tường, di chuyển từng bước về phía cửa.
Vừa tới gần phòng trực của bảo vệ, thân hình nhỏ bé liền đi rón rén như mèo, giơ tay kéo thấp kính râm trẻ em trên sống mũi xuống, thận trọng đi vào trong nhìn.
Thấy trong sân không có ai, đôi mắt to đen láy lóe lên vẻ thất vọng.
Đã mấy ngày rồi cậu không gặp Tiểu Duyệt Duyệt, có phải Tiểu Duyệt Duyệt đã quên cậu rồi không.
Cậu nhóc đang rầu rĩ không biết phải làm sao để trà trộn vào biệt thự thì sau lưng bỗng truyền đến một luồng khí lạnh.
Cậu quay đầu lại, chỉ thấy một chiếc xe màu đen sang trọng từ từ lái về phía cậu.
Là xe của ông thô lỗ!