Chương 740: Cuộc gặp gỡ hoàn hảo (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 582 chữ
- 2022-02-11 04:38:15
Trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh mỗi lần trên giường, Nghiêm Thừa Trì ghé vào tai chê bai thể lực của cô...
Cô đưa8 tay che mặt, cất bước đuổi theo Dương Mộc Nhã.
Thấy bà đi vào một nhà hàng trang nhã, cô cũng vội đi vào theo, nhưn3g không dám ngồi đối diện mà chỉ dám ngồi ở vị trí gần đó.
Sau đó, cô lại cúi đầu xuống nhìn quyển tạp chí mà mình tiện tay lấy vừa rồi:
Hóng hớt mỗi ngày...!!! Cái quái gì thế? Đây tuyệt đối không phải là gu của cô! Hạ Trường Duyệt úp ngược quyển tạp chí xuống mặt bàn, tức tốc tiêu diệt miếng sandwich trên tay, không khỏi mệt rã rời.
Vừa bị sốt xong, còn chưa kịp nghỉ ngơi cho khỏe thì cô đã đi làm cái việc theo dõi tổn sức này.
Chẳng trách Dương Mộc Nhã mỉa mai cô phải ngất xỉu thêm nhiều lần nữa mới được.
Hạ Trường Duyệt cúi đầu nhìn cà phê và sandwich của mình, yên lặng vờ như không nhìn thấy gì, cầm sandwich lên cắn một miếng.
Cô vừa ăn vừa nhìn trộm Dương Mộc Nhã, thấy bà chỉ uống một hộp sữa bò rồi cầm bảo đọc.
Hạ Trường Duyệt thận trọng nhìn trộm, thấy báo bà đọc là báo Tài chính và Kinh tế.
Dương Mộc Nhã càng chạy càng hăng, còn cô càng chạy càng buồn ngủ...
Khi bữa sáng của cô được bưng ra, cô vô thức ngoảnh đầu nhìn về phía Dương Mộc Nhã, thấy bà gọi một cốc sữa bò và một phần trứng ốp với thịt nguội, bên cạnh còn đặt một phần salad rau quả tươi.
Ăn uống lành mạnh dinh dưỡng như vậy, lại thích vận động, thảo nào đã hơn bốn mươi tuổi mà trông bà vẫn như mới ngoài ba mươi.
Cô ơi, xin hỏi cô muốn dùng gì ạ?
Lúc nhân viên phục vụ9 đi tới trước mặt, cô đang theo dõi Dương Mộc Nhã.
Đột nhiên nghe thấy tiếng nói bên cạnh mình, cô giật nảy mình.
Tôi muốn một ly cà phê và một phần sandwich.
Hạ Trường Duyệt ngồi trên ghế cả đêm, không hề ngủ ngon giấc, giờ buồn 5ngủ đến nỗi mắt muốn díp lại.
Đã thế, sáng sớm lại còn chạy theo Dương Mộc Nhã hai vòng.
Đến bản thân cô cũng cảm thấy hiện giờ mình sắp ngất rồi...!
Sao Dương Mộc Nhã biết trước đó cô đã từng ngất xỉu? Có phải bà đã chú ý đến cô từ lâu rồi không? Hạ Trường Duyệt phấn khích đứng bật dậy khỏi ghế.
Vì động tác quá mạnh, người cô va vào cạnh bàn, khiến cho cốc cà phê và thìa phát ra tiếng va chạm lanh lảnh của gốm sứ.
Cô vội quay đầu nhìn dáo dác.
Phát hiện những người xung quanh đều đang nhìn mình, cô lại yên lặng ngồi xuống.
Có điều, khi quay đầu nhìn về phía Dương Mộc Nhã lần nữa, cô đột nhiên trở nên dạn dĩ hơn nhiều.
Cô bưng cà phê đi tới bàn của Dương Mộc Nhã, nhỏ nhẹ nói,
Cô Dương, cháu có thể ngồi đối diện cô không?
Nếu cô có thể không nhắc đến chuyện cổ phần của Tập đoàn Tài chính Nghiệm thị, thì mời ngồi.
Dương Mộc Nhã đặt tờ báo xuống, ngẩng đầu nhìn cô, nói khẽ.
Dứt lời, bà cầm ly sữa bò lên, uống một hớp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.