Chương 75: Anh có chuyện muốn nói với em


Ngủ một giấc tới hừng sáng, Hạ Trường Duyệt bừng tỉnh bởi cơn đói.

Thấy bên cạnh trống không, cô nhíu mày, ngờ vực ngồi dậy.

Sớm vậy mà anh đã đến công ty rồi sao? Mở điện thoại lên, cô mới nhớ hôm qua mình đã nói với quản gia nhà họ An là sẽ đến thăm An Thần Húc, nhưng cuối cùng lại theo Nghiêm Thừa Trì về nhà, thậm chí cũng không kịp đi gặp Hãn Hãn, chắc là thằng bé giận

låm.

Hạ Trường Duyệt chắc mẩm rằng Nghiêm Thừa Trì đã đến công ty nên mới xách túi rời khỏi biệt thự, đi ra ven đường đón xe, nói với tài xế địa chỉ biệt thự nhà họ An.

Khi cô tới nhà họ An thì quản gia đã đợi sẵn ngoài cửa.


Cô Hạ, cậu chủ đã nhận được điện thoại, đang chờ cô trong phòng khách.
Hạ Trường Duyệt băng qua khoảnh sân nhỏ, vừa đi tới bên ngoài phòng khách đã nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé chạy thật nhanh về phía cô, nhảy lên, nhào vào lòng cô.


Tiểu Duyệt Duyệt, con nhớ mẹ lắm!
.

Cậu nhóc ôm chặt lấy cổ cô, dụi dụi vào ngực cô.

Thân hình nhỏ bé như cục bột nhỏ, cứ đu trên người Hạ Trường Duyệt.

Mặt của An Thần Húc vẫn còn hơi bầm.

Bóng dáng tuần tủ lẳng lặng ngồi trên xô pha, nhìn hai mẹ con ôm nhau bằng ánh mắt dịu dàng.


Anh Thần Húc, thành thật xin lỗi, là em liên lụy đến anh.
Hạ Trường Duyệt bể Hãn Hãn bước tới, thấy vết thương trên mặt An Thần Húc thì áy náy lên tiếng.


Không phải lỗi của em, em không cần xin lỗi anh.
An Thần Húc nhìn cô, chậm rãi đứng dậy, trong mắt lóe lên vẻ căm hận.

Động tác của anh ta hơi chậm, một tay còn vịn eo như thể trên người còn có vết thương khác.

Hạ Trường Duyệt vội buông Hãn Hãn ra, đi lên đỡ anh ta.


Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó, anh vẫn chưa phải người già yếu tàn tật.
An Thần Húc nhẹ giọng nói, vỗ đầu Hạ Trường Duyệt, rồi nhìn cậu nhóc sau lưng cô.


Bảo người giúp việc trông thằng bé đi, em vào phòng sách với anh, anh có chuyện muốn nói với em.


Đầu tiên, Hạ Trường Duyệt hơi ngẩn người, sau đó mới nhớ ra chuyện mình đã nhờ An Thần Húc trước đây.

Không ngờ anh ta bị thương mà vẫn nhớ đến chuyện của cô.

Trong lòng cô càng cảm thấy khó chịu.


Anh Hãn, lát nữa mẹ sẽ chơi với con được không?
Hạ Trường Duyệt ngồi xổm xuống, nhìn cậu nhóc đang không vui trước mặt.


Chơi lâu không ạ?
Cậu nhóc chớp đôi mắt to mong chờ, bắt đầu cò kè mặc cả.

Chỉ cần nghĩ tới bây giờ Tiểu Duyệt Duyệt đang sống chung với ông thô lỗ là cậu lo Tiểu Duyệt Duyệt sẽ bị ông thô lỗ cướp đi.


Ừ, chơi lâu, sẽ chơi với con cả ngày hôm nay luôn.
Hạ Trường Duyệt nhìn khuôn mặt như được đúc từ ngọc của cậu nhóc, không kìm được mà hôn vào má cậu.

Nhìn Hãn Hãn, kiểu gì cô cũng sẽ nhớ tới khuôn mặt lạnh như băng của Nghiêm Thừa Trì.

Từ một khuôn đúc ra mà sao con trai cô lại trông dễ thương? Nhất định là vì tính cách của cậu nhóc giống cô! Hạ Trường Duyệt để Hãn Hãn ở lại với người giúp việc, mình thì đi theo An Thần Húc vào phòng sách.

Thầy sắc mặt anh ta nghiêm nghị, tim cô cũng hồi hộp lên.


Anh Thần Húc, đã xảy ra chuyện gì sao?

Em tới xem bản báo cáo điều tra này đi.
An Thần Húc đi đến trước bàn, lấy xấp tài liệu trên giá sách xuống, đưa cho cô.

Hạ Trường Duyệt ngẩn ra, nhận lấy, đọc chăm chú.

Đọc đến dòng cuối cùng, cô cau mày lại.


Anh đã cho người kiểm tra tất cả hành trình của em ngày hôm đó theo lời em nói.

Những nơi có thể kiểm tra camera anh đều đã cho kiểm tra rồi, nhưng không thấy nhân vật nào khả nghi cả.
Thấy sắc mặt cô không ổn, An Thần Húc nhẹ giọng giải thích.

Nghe vậy, Hạ Trường Duyệt ngẩng đầu,
Ý anh là...

vốn dĩ không có ai lên kế hoạch với em, chỉ là em nghĩ nhiều?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.