Chương 76: Con nói cho mẹ nghe một bí mật



Xem ra trước mắt, đích thực không có gì khả nghi.

Nếu em khẳng định không phải do sơ ý kí nhầm hợp đồng, anh sẽ tiếp tục lưu ý giúp em.
Giọng An Thần Húc dịu dàng thanh trong.

Ánh mắt của Hạ Trường Duyệt lộ ra sự hoang mang khó hiểu.


Nếu anh điều tra không được, thì có lẽ em đã nghĩ sai rồi cũng nên.
Hạ Trường Duyệt cắn môi, bâng quơ đáp.

Cô vẫn luôn cảm thấy hợp đồng lúc trước bị sai rất kì lạ, giống như có người muốn hại cô.

Nếu đối tượng hợp tác lần này không phải là Tập đoàn Nghiêm thị, và Nghiêm Thừa Trì không chịu bỏ qua cho cô, nói không chừng cô thật sự sẽ phải vào tù.

Nhưng nếu An Thần Húc không điều tra được, thì có lẽ do cô đã nghĩ nhiều.


Em xuống lầu chơi với Hãn Hãn.
Hạ Trường Duyệt nhìn An Thần Húc, không nghĩ gì thêm, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.

Cho đến khi bóng dáng của cô biến mất ở cửa, nụ cười của An Thần Húc mới từ từ biến mất.

Đôi mắt ôn hòa trở nên thâm sâu, anh ta quay người trở lại bàn làm việc, cầm điện thoại, bấm một dãy số.

Điện thoại rất nhanh đã có người nhận.


Đừng động đến cô ấy nữa, kiên nhẫn của tôi có giới hạn.

Ha ha!
Người ở đầu bên kia ngẩn ra, sau đó dường như hiểu được ý anh ta nói, lúc này mới bật cười thật lạnh.


An Thần Húc, mọi người đều cùng một thuyền.

Lật thuyền không tốt cho ai cả.

Tôi đối phó Hạ Trường Duyệt trước hết là giúp bản thân, cũng là giúp anh, đừng giả vờ thanh cao trước mặt tôi, tôi không mắc mưu đâu.

Tôi lặp lại một lần nữa, nếu cô không dừng lại, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!
An Thần Húc nắm chặt điện thoại, nhìn một phần văn kiện trên giá sách.

Trên đó, hợp đồng rõ ràng được Hạ Trường Duyệt kí tên đã bị ai đó đánh tráo.

Cô thật thông minh.

Cho dù lúc đó không phát hiện, nhưng khi xong việc vẫn nhận ra ngay.

Là anh ta đã giấu giếm kết quả điều tra, không để cô biết.


Không buông tha cho tôi? Anh dựa vào cái gì mà không buông tha tôi? Nhà họ An hiện giờ đã không còn là nhà họ An của trước kia nữa rồi.

Anh muốn che chở Hạ Trường Duyệt, cũng phải xem mình có khả năng hay không!


Người ở đầu dây bên kia nói thêm mấy câu không chút kiên nhẫn.


Đừng trưng ra bộ dáng tình thâm kia.

Nếu nhà họ An sụp đổ, tôi nghĩ Hạ Trường Duyệt chưa chắc gì đã đoái hoài đến anh, anh nên tự lo cho bản thân mình trước thì hơn!

Chuyện của tôi, không cần có quan tâm!
An Thần Húc nghiến răng.


Vậy thì tốt.
Điện thoại bị ngắt.


Bop!
An Thần Húc vung tay, ném điện thoại thật mạnh vào tường, văng thành nhiều mảnh.

Gương mặt ôn hòa của anh ta bị sương mờ dày đặc phủ kín, đôi mắt tràn đầy hận thù.

Anh ta chưa từng nghĩ tới, có ngày mình không còn khả năng che chở cho cô.

Sản nghiệp nhà họ An cứ giảm sút từng ngày, anh ta muốn giúp cô, nhưng đều bị người khác ngăn cản.

Không phải anh ta không có khả năng, mà là có người vẫn đang âm thầm đối phó nhà họ An, muốn ép anh đến đường cùng! Ánh mắt của An Thần Húc tối sầm, bàn tay bên cạnh nắm lại thành đấm, siết chặt đến nỗi có thể nghe được tiếng răng rắc.

Anh ta gằn từng tiếng.


Nghiêm, Thừa, Trì...


Hạ Trường Duyệt ngây ngốc ở nhà họ An cả ngày cho đến năm giờ chiều.

Cô không biết khi nào Nghiêm Thừa Trì mới về nhà, nên không dám ăn tối mà chuẩn bị rời khỏi.


Tiểu Duyệt Duyệt, người mẹ yêu nhất vẫn là Đại vương Hãn Hãn phải không?
Cậu nhóc lưu luyến kéo kéo vạt áo cô, không chịu buông ra.


Nếu người mẹ yêu nhất vẫn là con, con sẽ lập tức nói cho mẹ nghe một bí mật.

Bí mật gì?
Hạ Trường Duyệt giật mình, nhìn gương mặt nghiêm túc của cu cậu.


Mẹ trả lời con trước đi!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.