Chương 754: Ba cô tên gì? (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 536 chữ
- 2022-02-11 04:43:45
Sao cô lại đột nhiên hỏi tên ba cháu?
Hạ Trường Duyệt bừng tỉnh, nghi ngờ lẩm bẩm, nhưng vẫn thẳng thắn nói,
Ba cháu tên Hạ 8Hoa.
Hạ Hoa...
Dương Mộc Nhã thoáng ngây người, có chút mất mát lộ ra trong mắt.
Không phải cái tên này.
Chỉ là một cái tên mà thôi, sao lại có vẻ như bà rất thất vọng.
Ba cô tên Hạ 6Hoa thì có gì mà bà thất vọng? Chẳng lẽ có liên quan đến người mà bà đang tìm kiếm:
Cô ấy không muốn gặp tôi.
Tôi đi trước đây.
Hạ Trường Duyệt nhìn thấy quản gia thì ánh mắt lóe lên, đặt bát cháo xuống chuẩn bị rời khỏi phòng bệnh.
Cô...
Cô năm nay bao nh5iêu tuổi?
Hạ Trường Duyệt định hỏi thì Dương Mộc Nhã đã hỏi cô trước.
Quả nhiên là bà đang ảo tưởng...
Nhưng khi bà tỉnh dậy sau cơn hôn mê, nghe những gì bác sĩ nói với cô, nhìn cô ngoan ngoãn bị mắng cũng không thanh minh, thì trái tim của bà bất giác đập rộn lên.
Cô ấy đã hạ sốt rồi, nhưng lại không chịu ăn gì.
Nếu ông đã đến thì tôi giao lại cho ông.
Thảo nào Nghiêm Thừa Trì cứ mắng cô ngốc.
Bây giờ cô cũng bắt đầu tự hỏi liệu, IQ của mình có bị khoét rỗng không.
Nhìn thấy cô ở tuổi đôi mươi, bà phát hoảng đến bắt đầu nảy sinh ảo giác.
Cháo sắp nguội rồi, có gì để lát nữa hằng nói
Hạ Trường Duyệt cầm bát cháo sắp nguội, nhịn không được thúc giục.
...
Hạ Trường Duyệt ngồi cạnh giường ngẩn người, không biết mình đã nói gì sai.
Cô Cả!
Quản gia nhà họ Dương đẩy cửa phòng bệnh, thấy Dương Mộc Nhã đang nằm trên giường bệnh liền lập tức lo lắng bước về phía bà.
Cô hai mươi lăm tuổi rồi sao?
Dương Mộc Nhã thấy Hạ Trường Duyệt trông nhỏ nhắn hoạt bát như vừa mới rời ghế nhà trường, ánh mắt bà đẩy mâu thuẫn.
Lớn hơn con của bà một tuổi.
Bà3 điên mất rồi mới hỏi chuyện này.
Ba cháu tên Hạ Hoa, có vấn đề gì không?
Thấy Dương Mộc Nhã như người mất hồn, Hạ T9rường Duyệt không nhịn được hỏi.
Không cần, tôi không muốn ăn.
Dương Mộc Nhã thất vọng nheo mắt lại nằm xuống giường.
Bà vươn tay kéo chăn che lên người, không muốn nói thêm lời nào nữa.
Hai mươi lăm tuổi, có chuyện gì sao? Tại sao cô đột nhiên hỏi cháu cái này?
Hạ Trường Duyệt thoáng bối rối trước hàng loạt câu hỏi của bà ta.
Cô vốn còn muốn dụ Dương Mộc Nhã nói chuyện, nhưng tại sao bây giờ không dụ được chữ nào, thay vào đó lại khai ra sạch sẽ chuyện của mình...
Cũng đúng, sao có thể trùng hợp như vậy.
Người bà tìm khắp thế giới cũng không thấy, lại tự mình chạy đến trước mặt bà.
Đợi chút.
Dương Mộc Nhã nằm trên giường bệnh đột nhiên lên tiếng, quay lại nhìn về phía Hạ Trường Duyệt.
Để lại số điện thoại của cô, chờ tôi khỏi bệnh sẽ gọi cho cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.