Chương 80: Cô làm gì được tôi
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 730 chữ
- 2022-02-04 08:16:41
Nghiêm Thừa Trì không nói gì, đôi mắt đen sâu ngước lên, liếc nhìn trợ lý, trợ lý lập tức cảm như hển.
Thấy anh ra khỏi văn phòng, anh ta vội vàng đuổi theo.
Ở biệt thự, Hạ Trường Duyệt đợi đến khuya, cũng không thấy Nghiêm Thừa Trì trở về.
Cô ghé đầu vào gối, ngủ thiếp đi.
Hôm sau cô nhận được điện thoại của đoàn phim, nên vội vã chạy đến.
Vừa tới, cô nhìn thấy Giang Minh Na đang đứng bên cạnh đạo diễn.
Biên kịch Hạ của chúng ta đã đến, mau lấy ghế dựa cho cô ấy.
Giang Minh Na vừa nhìn thấy cô, lập tức sai bảo nhân viên bên cạnh mình, khóe miệng cô ta tươi cười, trông rất quái lạ.
Tự nhiên ân cần, không gian thì tà.
Hạ Trường Duyệt nhíu mày, không để ý đến Giang Minh Na.
Cô nhanh chóng đi đến trước mặt đạo diễn.
Đạo diễn Vương, kịch bản có vấn đề gì sao?
.
Không có vấn đề gì lớn.
Chỉ là có lẽ phải điều chỉnh lại một số chi tiết nhỏ.
Đạo diễn nhìn về phía Giang Minh Na, chớp mắt nói.
Nói xong, ông ta đưa toàn bộ kịch bản cho Hạ Trường Duyệt.
Hạ Trường Duyệt vừa định hỏi vấn đề ở đâu, thì đã nhìn thấy vết mực đỏ khoanh đầy trên kịch bản.
Cô chớp mắt, xem qua tất cả nội dung ghi chú.
Càng xem, ấn đường cô càng nhíu lại.
Cô vừa định mở miệng thì đạo diễn đã ngắt lời cô trước một bước.
Tôi vẫn rất muốn quay tiếp, nên giao kịch bản này cho cô sửa lại.
Cô cứ sửa theo yêu cầu là được, sửa xong thì mang đến đây cho tôi.
Dứt lời, đạo diễn xoay người bỏ đi.
Đạo diễn Vương...
Cô vẫn không cảm thấy cốt truyện bị khoanh tròn là có vấn đề, vậy cô sửa thế nào đây? Hạ Trường Duyệt nhìn theo bóng dáng của đạo diễn, cắn chặt môi, đang định đuổi theo thì đột nhiên bị Giang Minh Na ngăn lại.
Tránh ra!
Trong đầu Hạ Trường Duyệt chỉ lo nghĩ đến kịch bản, nhìn thấy Giang Minh Na đứng ra chặn đường, nên hấp tấp mở miệng.
Tôi không cho cô đi đây, cô làm gì được tôi?
Cô muốn tìm đạo diễn Vương để cầu xin à? Tôi nói cho cô biết, cô nên tỉnh táo lại đi.
Mấy chỗ sai trên kịch bản của cô là do tôi chỉ ra đấy.
Nếu cô không sửa xong thì hôm nay đừng hòng muốn thoát.
Giang Minh Na lạnh lùng liếc nhìn Hạ Trường Duyệt, khóe miệng cười mỉm đắc ý.
Cô nói gì?
Hạ Trường Duyệt ngây ngốc, ánh mắt sắc lạnh.
Có gì lạ đâu? Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không để cô sống yên đâu.
Đạo diễn Vương và ba tôi rất thân thiết, cô đừng mong ông ấy giúp cô.
Có bản lĩnh thì cô khiến Nghiêm Thừa Trì đến đây chống lưng cho cô đi.
Giang Minh Na che miệng cười mỉa,
Ngại quá, tôi quên mất, bốn năm trước cô đã bị cậu Trì đá rồi.
Bây giờ cô nghèo hèn như vậy, chỉ sợ anh ấy còn chẳng muốn nhìn cô nữa kìa.
Hạ Trường Duyệt nắm chặt kịch bản trong tay, ánh mắt tối sầm lại.
Cô đang định phản kích thì đột nhiên có một nhân viên ở gần đó hối hả chạy lại,
Chị Minh Na, Tập đoàn Nghiêm thị đến đây giám sát, đạo diễn bảo mọi người tập hợp, chuẩn bị chào đón khách quý.
Tập đoàn Nghiêm thị...
là cậu Trì tới sao?
Giang Minh Na vui vẻ ra mặt, không có thời gian làm khó Hạ Trường Duyệt, lập tức chạy ra ngoài.
Vừa chạy được vài bước, cô ta chợt nhìn thấy một thân hình cao to hiện ra trước mắt.
Bên cạnh người đó còn có đạo diễn đang dè dặt phục vụ.
Nghiêm Thừa Trì đến...
Không phải anh đang bận làm việc à? Sao lại có thời gian rảnh rỗi đến giám sát đoàn phim? Hạ Trường Duyệt ngây ngốc đứng tại chỗ, tay cầm kịch bản càng thêm siết chặt.
Rõ ràng đêm qua đã nhìn thấy anh, nhưng giờ lại cảm thấy dài như một thế kỷ.
Trên người anh toát ra khí lạnh ghê rợn, lộ ra cảm giác xa cách người sống chở tới gần.
Ánh mắt mê hoặc của anh đảo qua Giang Minh Na rồi dừng lại trên người cô.