Chương 79: Tát mạnh một bạt tay
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 702 chữ
- 2022-02-04 08:16:41
Anh ăn từ từ.
Không phiền anh làm việc nữa, tôi về trước đây.
Nói xong, không đợi Nghiêm Thừa Trì mở miệng, cô cầm túi xách của mình chạy đi.
Bóng dáng của cô vừa biến mất, ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì lập tức tối sầm lại, anh tức giận trừng mắt với người trợ lý đang đứng ở cửa.
Sớm không đến muộn không đến, thật biết chọn lúc để đến!
Cậu...
cậu Trì...
Trợ lý nhìn thấy ánh mắt tối sầm của Nghiêm Thừa Trì thì đầu căng ra.
Anh ta đời người đứng ở cửa, chần chừ không biết nên ra hay vào.
Nếu cậu không nói được lí do thuyết phục tôi nên bỏ qua cho cậu, thì...
Nghiêm Thừa Trì nheo đôi mắt gian ác, lạnh lùng mở miệng.
Anh cầm lấy đũa, tiếp tục nhấm nháp thức ăn ngon.
Anh chưa từng nghĩ có ngày anh lại được ăn món ăn chính tay cô nấu cho anh.
Cậu Trì, người theo dõi cô Hạ đến báo, nói rằng hôm nay cô Hạ không đến đoàn phim, mà đến nhà họ An.
Trợ lý rùng mình, vội vàng báo cáo.
Động tác gắp thức ăn của Nghiêm Thừa Trì dừng lại, anh nhướng mày nhìn anh ta,
Cậu nói gì? Lặp lại lần nữa.
Gương mặt mê hoặc của anh lập tức trở nên lạnh lẽo, đáy mắt thâm sâu, lóe lên ánh nhìn sắc bén.
Hôm nay cô Hạ đến nhà họ An thăm An Thần Húc.
Cho đến năm giờ chiều thì cô ấy mới rời khỏi.
Rắc...
Trợ lý còn chưa nói xong, chiếc đũa trong tay của Nghiêm Thừa Trì đã gãy đôi.
Thân hình cao lớn, hơi thở nặng nề, anh từ từ nheo nheo đôi mắt gian tà lại.
Anh nhìn chằm chằm đống thức ăn trước mặt, khóe miệng cong lên nụ cười tự giễu.
Vừa rồi anh còn đắc ý, nghĩ rằng cô đã tự tay nấu cho anh ăn, nay quay đầu lại, cô tát cho anh một bạt tay thật mạnh.
Rầm!
Nghiêm Thừa Trì vung tay, gạt tất cả đồ ăn trên bàn xuống đất
Mấy món ăn vừa rồi còn ngào ngạt hương thơm, giờ đây nhanh chóng biến thành một đống hỗn độn dưới đất.
Sao nhà họ An đó vẫn chưa sụp đổ vậy?
Bàn tay đang đặt trên bàn của anh nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, anh nghiến răng mở miệng.
Thưa cậu Trì, đã sắp xếp rồi, nhưng dù sao nhà họ An cũng là gia tộc lớn, cần phải có thời gian.
Hơn nữa tôi đã điều tra được, có người ở sau lưng âm thầm giúp đỡ.
Trợ lý cúi người, cung kính nói.
Nghiêm Thừa Trì ngẩn người, bất chợt nheo hai mắt lại, giọng nói như ma quái vang lên.
Điều tra, tôi phải biết ai dám lén lút giúp đỡ An Thần Húc.
Vâng!
Trợ lý vội vàng quay người rời khỏi.
Trong văn phòng chỉ còn lại một mình Nghiêm Thừa Trì.
Những ấm áp vừa rồi bị tan đi từng chút một, chỉ còn lại không gian trống rỗng lạnh lẽo, giống y như bốn năm trước.
Anh đấm một quyền xuống bàn, đứng dậy, đi đến bàn làm việc, ẩn vào máy bộ đàm nội bộ,
Đánh mạnh vào gia sản của nhà họ An.
Tung tin ra ngoài, ai dám giúp nhà họ An là đối địch với Nghiêm Thừa Trì này.
Tôi muốn trong một thời gian ngăn, An Thân Húc phải thất bại thảm hại!
Từng mệnh lệnh truyền ra ngoài qua điện thoại.
Không khí trong văn phòng lạnh lẽo như ở đáy vực.
Cậu trì, tôi đã điều tra được.
Trợ lý rất nhanh đã quay lại văn phòng, mang theo một phần tài liệu.
Anh ta đi tới trước, đặt lên bàn của Nghiêm Thừa Trì.
Nghiêm Thừa Trìnhìn lướt qua, đôi mắt híp lại, đáy mắt lóe lên sự bất ngờ,
Không có sai lầm chứ?
Đã xác nhận, không sai.
Trợ lý nói một cách chắc chắn.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, anh đứng dậy khỏi bàn làm việc, lấy áo vest, từ từ khoác lên người, ngón tay thon dài tao nhã cài từng cúc áo.
Trợ lý sửng sốt,
Cậu Trì, hôm nay cậu phải về biệt thự sao?