Chương 78: Em tự làm à?


Hạ Trường Duyệt thở dài nhẹ nhõm, xem ra tâm trạng của anh không tệ, chắc cô sẽ không bị mắng?


À, quản gia nói anh phải làm khuya, nên tôi làm chút đồ ăn, không biết anh đã ăn tối chưa...

Em tự làm à?
Nghiêm Thừa Trì mở miệng, giọng đầy ẩn ý ngắt lời cô.

Hạ Trường Duyệt ngẩng đầu nhìn anh, gật nhẹ.


Mang đến đây.
Đôi mắt Nghiêm Thừa Trì sâu thẳm, anh ngồi thẳng lên, nhìn đến hộp cơm trong tay cô.

Anh nhìn cô lấy từng món ra bày lên bàn.

Thức ăn ngon tỏa hương thơm ngào ngạt trong không khí.

Nhìn dáng vẻ bận rộn của cô, trong đầu của Nghiêm Thừa Thì hiện ra hình ảnh đã từng quen thuộc.

Đó là một buổi chiều phải tham gia cuộc thi hùng biện, do quá bận rộn, nên anh không lo ăn uống.

Cô cũng như hôm nay, mang theo hộp cơm, đột nhiên xuất hiện ở hậu trường cuộc thi.


Phải ăn no,mới có sức hùng biện chứ.
Cô vừa lấy thức ăn cho anh, vừa ở bên cạnh càu nhàu như cô vợ nhỏ.

Cô nhất định phải nhìn anh ăn hết, rồi mới đồng ý bỏ qua.

Lúc đó anh giống như một tên ngốc, khoảnh khắc nhìn thấy một người không bao giờ nấu ăn như cô cầm theo hộp cơm thì trong mắt đã không còn nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Anh ăn một hơi hết sạch thức ăn cô mang đến, còn ngây thơ hỏi cô.


Đây là em tự làm sao?
Lúc đó cô cười gian xảo, hai tay ôm má, chớp đôi mắt to tròn nhìn anh,
Không phải em làm thì anh không ăn à? Nhưng em không biết nấu thì phải làm sao đây? Hay anh dạy em nhé?



Thái độ của anh vậy là sao? Tuy là đầu bếp nhà em nấu, nhưng người mang cơm đến cho anh là em.

Em mặc kệ, anh đoạt giải thì em sẽ chịu cực một chút.
Trước mặt tất cả mọi người đang chuẩn chị cho cuộc thi, cô ôm cổ anh làm nũng.

Lúc đó anh cũng xem những người có mặt như không khí, nâng mặt, hôn lên môi cô.

Năm tháng tuổi trẻ nồng nhiệt luôn chân thành mỹ mãn là vậy, đẹp như một giấc mộng.

Những hình ảnh năm đó rất giống tình cảnh lúc này, trong nháy mắt, Nghiêm Thừa Trì bần thần.

Đến khi anh lấy lại tinh thần, Hạ Trường Duyệt đã dọn xong tất cả đồ ăn, đặt đũa trước mặt anh.

Nghiêm Thừa Trìnhận lấy đôi đũa trong tay cô.

Nhìn thức ăn trước mặt không bắt mắt nhưng rất ấm áp, đồng tử anh hơi co lại.

Anh gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.

Thịt rất ngon, không có quá nhiều gia vị.

Cô nấu rất đơn giản, nhưng thấm đậm hương vị.

Thật lâu sau, Nghiêm Thừa Trùmới nuốt xuống, ánh mắt trở nên phức tạp.


Tôi không biết hiện giờ anh thích ăn gì, nên làm bừa vài món, anh cảm thấy sao?
Hạ Trường Duyệt ngồi xuống trước mặt anh, thân hình nhỏ nhắn dựa vào bàn, đôi mắt trong veo nhìn anh mong chờ.


Muốn biết à?
Nghiêm Thừa Trì định gắp tiếp thì dừng lại, ánh mắt mơ hồ, toát ra ma lực mê người.

Anh vẫy tay với Hạ Trường Duyệt.

Cô ngây ngốc đến gần anh, đang lúc nghĩ rằng anh muốn nói gì đó, thì bỗng nhiên Nghiêm Thừa Trì kéo sau ót cô lại, hôn lên môi cô.


Um...


Hạ Trường Duyệt mở to hai mắt kinh ngạc, quên luôn cả thở.

Một lúc lâu sau, Nghiêm Thừa Trì mới từ từ buông cô ra, khóe miệng cong lên nụ cười gian tà, giọng nói trầm thấp gợi cảm,
Bây giờ đã biết tôi ăn có ngon không rồi chứ?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Trường Duyệt trở nên bối rối, cô nhìn thấy người trợ lý đang sững người ở cửa không biết nên đi hay không thì lập tức đỏ mặt, đẩy Nghiêm Thừa Trì ra, đứng dậy.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.