Chương 879: Chiếc hộp bí mật (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 584 chữ
- 2022-02-12 04:20:47
Cô rất muốn biết anh sẽ làm gì trong phòng sách.
Trực giác mách bảo với cô rằng trong đó chắc chắn có ẩn giấu một bí mật nào đó.
<8br>Nhưng lỡ như cô vừa đi vào đã bị Nghiêm Thừa Trì phát hiện thì sao, như thể khác nào tự chui đầu vào lưới chứ? Hạ Trường Duyệt cúi đầu nhì3n xuống cái áo dây trên người mình.
Do sự chênh lệch chiều cao, anh có thể dễ dàng nhìn thấy
phong cảnh
trước ngực cô.
Bàn tay anh bóp nhẹ chỗ thịt mềm ở eo cô.
Không ngờ rằng anh lại hèn hạ coi camera.
Hạ Trường Duyệt đang bức xúc nói, thì đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt.
Cô dịch dịch mông, theo bản năng muốn đứng dậy khỏi đùi anh.
Nghiêm Thừa Trì, anh thắng là nhờ gian lận, nên không tính
Nhận thấy nhiệt độ trên người anh thay đổi, Hạ Trường Duyệt cuống quýt kêu lên.
Em có nói trước là không thể xem máy giám sát à? Hử?
Nghiêm Thừa Trì cúi đầu hôn lên vành tai cố, quyến rũ cất
Nhưng anh vừa ra đến cửa, Hạ Trường Duyệt đã lấy lại tinh thần, nóng nảy đưa tay nắm lấy khung cửa, nhất quyết không buông.
Nghiêm Thừa Trì, vốn dĩ anh chẳng thể tìm thấy em, mà toàn nhờ camera thôi, cho nên không thể xem là thắng được.
Nhưng cô vừa mới cử động thì vòng eo thon nhỏ đã bị Nghiêm Thừa Trì ghìm lại.
Cánh tay anh mạnh mẽ, vòng qua eo cô từ phía sau, kéo cô sát vào lòng mình.
Nghiêm Thừa Trì, anh thể mà lại chơi gian lận à!
..
Khi vừa nghe thấy 5tiếng mở cửa, Nghiêm Thừa Trì đã nhanh chóng ẩn màn hình giám sát.
Nhưng cho dù không thấy gì, chỉ riêng chuyện anh ngồi ở đây thôi, Hạ Trường Duyệt cũng đã đoán ra hết.
Không muốn về phòng ngủ ư, lẽ nào em muốn thử với anh ở phòng sách? Anh không ngại đầu.
Nghiêm Thừa Trì nhướng này, đôi mắt mê hoặc lộ vẻ xấu xa.
Vừa nghe thế, cả người Hạ Trường Duyệt đã sởn gai ốc.
lời.
Lúc đó em không biết có camera giám sát mà.
Hạ Trường Duyệt chưa dứt lời, thì nụ hôn của anh lại rơi xuống má cô, hơi thở mạnh mẽ bao phủ khắp dáng dấp nhỏ nhắn của cô.
Cô tức giận chạy đến bên bàn làm việc, ngồi lên đùi anh, rồi giật lấy con chuột, bắt đầu tìm chứng cứ.
Em biết ngay mà, chắc chắn phải có gì đó không ổn, bằng không thì làm sao anh có thể tìm thấy em nhanh đến vậy.
Thế nên, không nói trước thì không tính là gian lận.
Anh chỉ biết rằng anh đã thắng, và em vẫn còn nợ anh hai món đồ, chúng ta về phòng cởi nhé.
Nghiêm Thừa Trì bế bổng cố lên, cất bước ra ngoài.
Cô đã không còn gì để cởi nữa rồi, trước sau gì cũng chết, chỉ bằng chết một cách rõ ràng.
Cô cắn răng, đưa tay mở cửa phòng sách rồi sải bước về phía bàn làm việc của Nghiêm Thừa Trì.
Nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì ngồi trước 6máy tính đang tra xét gì đó, trong đầu cô lập tức sáng tỏ.
Nhìn cái bàn làm việc rộng lớn trước mặt, trong đầu cô lập tức hiện đầy những hình ảnh ngại ngùng xấu hổ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.