Chương 901: Quá khứ của nghiêm thừa trì (3)


Cô ta tuyệt đối sẽ không để Hạ Trường Duyệt có cơ hội thuyết phục Nghiêm Thịnh!


Hạ Trường Duyệt đi đến đầu giường rót cho ông ta một ly nước, đưa tận tay cho ông ta rồi mới trả lời lưu loát.

Ông muốn tôi chủ động rời khỏi Nghiêm Thừa Trì.

Nghiêm Thịnh lăn lộn thương trường cả đời người, ánh mắt ông ta lộ vẻ sắc bén, nhưng bởi vì đang bệnh nặng, sắc
mặt hơi tái, nên không quá đáng sợ.
Bên cạnh cửa sổ to đặt một cái bình hoa, hoa văn tinh xảo, nhìn sơ đã biết của người giàu có.
Hai bên kệ tường treo tranh cổ cao sang, có thể nhận thấy là đồ quý hiếm, có một không hai.
Vì đề phòng bản thân để lộ sợ hãi, Hạ Trường Duyệt hít vào một hơi thậ5t sâu rồi mới đi vào trong.
Phòng ngủ được trang hoàng theo phong cách Địa Trung Hải, nhìn bao quát không hết căn phòng.

Cô thẳng thắn đấy.
Vậy cô có biết, hôm nay tôi gọi cô đến đây một mình, là vì cái gì không?
Nghiêm Thịnh ho nhẹ hai tiếng, mới ngẩng đầu nhìn Hạ Trường Duyệt.

...
Hạ Trường Duyệt nhìn cửa phòng nặng nề trước mắt, không khí xa hoa của đại gia tộc đập thẳng vào mặt, kèm th9eo cảm giác bức người.
Hạ Trường Duyệt đã gặp Nghiêm Thịnh, cô biết mặc dù ông ta là người sắp chết, nhưng khả năng dồn ngườ6i vào đường cùng của ông ta thì không thể xem thường.
Bên trong còn có bộ ghế sô pha bằng da thật, trên bàn đặt một bộ bình trà xinh đẹp.
Hạ Trường Duyệt vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đang chuẩn bị ngồi dậy trên giường.
Bên ngoài phòng ngủ.

Cô 8Hạ, tôi chỉ có thể đưa cô đến đây, ông chủ đang ở bên trong, cô hãy đi vào một mình.
Quản gia dừng bước, giúp Hạ Trường Duyệt đẩy c3ửa phòng.

Tôi đứng được rồi, Chủ tịch có gì muốn nói cứ nói thẳng.
Hạ Trường Duyệt đứng vững vàng trước giường đối mặt với Nghiêm Thịnh, đi thẳng vào vấn đề.
Đôi mắt trong veo của cô đánh giá người trước mặt không chớp mắt.
Cô hơi giật mình, ngay sau đó mới nhanh bước tiến đến, giúp Nghiêm Thịnh ngồi dậy, lấy đệm đặt ra sau lưng ông ta.
Nghiêm Thịnh liếc nhìn cô, không từ chối sự giúp đỡ của cô, để mặc cô giúp mình ngồi dựa vào đầu giường, sau đó đưa tay ý bảo cô ngồi bên cạnh.

...
Nghiêm Thịnh vừa nhận ly nước, thì ngạc nhiên ngước mắt nhìn cô, sau đó mới nhìn lại ly nước trong tay.


Nếu cô đã biết, còn rót nước cho tôi làm gì? Định lấy lòng tôi sao?
Nghiêm Thịnh nhìn cô, ánh mắt hơi biến chuyển.


Tôi chỉ làm chuyện mình cho là đúng, nếu Chủ tịch cảm thấy tôi đang lấy lòng, thì cứ cho là lấy lòng đi.
Hạ Trường Duyệt vẫn kiên định, thật cung kính gọi Nghiêm Thịnh là chủ tịch, không phải là bác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.