Chương 902: Quá khứ của nghiêm thừa trì (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 560 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
Bây giờ Nghiêm Thịnh ôn hòa với cô, chỉ e lát nữa biết được cô không chịu rời xa Nghiêm Thừa Trì, ông ta sẽ giận dữ măng cô không biết suy 8nghĩ chứ gì? Hạ Trường Duyệt suy nghĩ, vẻ mặt càng tỏ ra bình tĩnh, im lặng đợi xem phản ứng của ông ta.
Đây chỉ là một phần.
Nếu chỉ bởi vì gia thể bối cảnh, thì sau khi cô vào đây, tôi đã ném cho cô một tờ chi phiếu, đuổi cô khởi Nghiêm Thừa Trì càng xa càn9g tốt rồi.
Chỉ cần đã thích ai rồi thì không cần quan tâm đến chuyện khác.
Năm xưa tôi không thể ngăn được ba nó, khiến cho em trai mình chết thảm ở ngoài.
Dường như Nghiêm Thịnh không lừa cô.
Lí do ông ta không thích cô, không phải vì gia thế bối cảnh, thì còn là gì nữa?
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ở tập đoàn, đã biết cô không thích hợp ở lại bên cạnh Nghiêm Thừa Trì.
Ảnh mắt sáng trong của cô nhìn ông ta, muốn nhìn ra sự giả dối trên gương mặt kia.
Nhưng cô nhìn một lúc lâu cũng không thể đoán ra.
Tại sao tôi ở bên Nghiêm Thừa Trì sẽ hại anh ấy?
Hạ Trường Duyệt kinh ngạc trợn mắt, nhìn Nghiêm Thịnh đang kích động, nói hơi lớn tiếng.
Cô không làm gì cả, tại sao bọn họ đều khẳng định cô sẽ gây họa?
Cô không cần phải làm gì, sự tồn tại của cô đối với Nghiêm Thừa Trì đã là một quả bom hẹn giờ, có thể lấy mạng nó bất cứ lúc nào!
Nghiêm Thịnh chống thân thể, muốn ngồi dậy, nhưng lại dựa vào đầu giường.
Nếu 5không phải vì bối cảnh của tôi, vậy tại sao ông chưa hề tiếp xúc với tôi đã kiên quyết phản đối tôi ở bên Nghiêm Thừa Trì?
Hạ Trường Duyệt hỏi lại.
Cô có chút ngạc nhiên vì lời nói của Nghiêm Thịnh.
Sau đó, biết cô chính là cô gái Nghiêm Thừa Trì không thể từ bỏ năm xưa kia, tôi càng khẳng định, hai người nhất định không thể ở bên nhau!
Thừa Trì tốt mọi mặt, nhưng vì quá nặng tình, giống hệt như ba nó vậy.
Ánh mắt sắc như chim ưng của ông ta bình tĩnh nhìn Hạ Trường Duyệt.
Có bao nhiêu người mơ ước đến địa vị trên thương trường của nhà họ Nghiêm.
Có phải trong lòng cô cũng đã nghĩ tôi sẽ làm như vậy?
Ánh mắt tinh tường của Nghiêm Thịnh nhìn Hạ Trường Duyệt.
<6br>Thấy cô hơi hoang mang, ông ta tin chắc cô đã nghĩ như vậy.
Gương mặt nghiêm túc của cô lộ ra nụ cười miễn cưỡng.
Bây giờ tôi không thể trơ mặt đứng nhìn nó đi vào vết xe đổ của ba nó năm xưa!
Ông nói sao? Tôi nghe không hiểu gì cả.
Chưa kể đến người muốn đối phó nó nhiều vô số kể.
Nó có thể đề phòng được nhất thời, không thể đề phòng lâu dài.
Người xuất thân như cô đây, không có chỗ dựa gì, đây ra đường thì giống như một con búp bê sứ ai cũng có thể bóp nát, ngoại trừ không liên lụy nó, cô còn có thể làm được gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.