Chương 905: Quá khứ của nghiêm thừa trì (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 646 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
Cái kệ rất cao, cô không tiếp tục nhón chân nữa mà quay người đi ra khỏi phòng chứa đồ, tìm cái thang trong biệt thự rồi quay lại,8 cẩn thận leo lên thang, lấy cái hộp trên nóc kệ xuống, đập khóa ra, mở nắp lên.
Bên trong là một xấp tài liệu xếp chồng 3lên nhau, mép giấy đã hơi mềm, giống như là bị ẩm.
Hạ Trường Duyệt siết chặt lòng bàn tay, không cho mình cơ hội lùi bước9, lấy hết tất cả tài liệu bên trong ra ngoài, rồi giở trang tài liệu năm trên cùng ra.
Lật tiếp những trang sau, tay của Hạ Trường Duyệt bắt đầu run rẩy dữ dội.
Anh không kiểm soát được bản thân mình, chỉ có uống say, gương mặt của em mới không xuất hiện trước mặt anh...
Không đúng, là em xuất hiện trong giấc mơ của anh mới có thể vẫn thuộc về anh như trước đây, chỉ cười với anh.
Anh thích đua xe, khoái cảm tốc độ kia có thể khiến người ta quên hết những chuyện không vui.
Sau đó, cô nhanh chóng giở quyển nhật kí trước mặt ra xem.
Cô nhớ nét chữ của Nghiêm Thừa Trì, đây nhất định là nhật kí của anh.
Nếu những bệnh án kia đều là thật, nhất định anh sẽ nhắc đến trong nhật kí...
Hạ Trường Duyệt hít sâu mấy hơi mới khiến tay mình không run nữa, đọc từng trang nhật kí sau khi anh trở về nhà họ Nghiêm.
Đọc một lèo đến nửa quyển vẫn không phát hiện có điều gì bất thường.
Trong nhật kí, anh chỉ viết về cảm giác xa lạ của mình khi trở về nhà họ Nghiêm và sự thù hận dành cho cô...
Nước mắt cô bỗng dưng nhỏ xuống quyển nhật kí, ướt loang một mảng giấy.
Hạ Trường Duyệt ôm lấy quyển nhật kí của Nghiêm Thừa Trì, có người dưới đất, khóc không thành tiếng.
Tiếng của Nghiêm Thịnh vọng đi vọng lại bên tai cô.
Nhưng khi đứng giữa sự sống và cái chết, gương mặt em vẫn xuất hiện trước mắt anh...
Bác Cả phát hiện anh có thói quen uống thuốc, ông ấy nói đó là bệnh, uống nữa sẽ chết.
Ông ấy suốt ngày đi theo anh, cũng giống như em vậy, phát hiện anh bị bệnh là thích lải nhải, nhưng vì sao em lại không có ở đây?
Hạ Trường Duyệt như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng.
Cô cứ ngồi dưới đất như thế, quên mất mình nên phản ứng thế nào, tay chân bắt đầu run lên.
Cô đảo đôi con ngươi đen láy, nhìn xuống quyển nhật kí trước mặt, đáy mắt lóe sáng như nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Nhìn thấy trong tài liệu đều là gi6ấy khám bệnh của bệnh viện, giống y như đúc tài liệu mà cô xem được ở chỗ Nghiêm Thịnh, người cô bỗng dưng mềm nhũn, có ro ngồi d5ưới đất, ngạc nhiên mở to mắt.
Sao lại là thật...
Hạ Trường Duyệt nhìn bản tài liệu gần như đã được phục chế, đờ đẫn nhìn chằm chằm vào cái hộp trước mặt, hồi lâu sau vẫn ngồi yên dưới đất như một pho tượng gỗ.
Nghiêm Thịnh không lừa cô, những tài liệu kia đều là thật.
Bệnh án của Nghiêm Thừa Trì như một câu ma chú, không ngừng xuất hiện trước mặt cô.
Bốn năm trước, vì sự phản bội của cô, Nghiêm Thừa Trì bắt đầu say rượu, đua xe, thậm chí bắt đầu dùng thuốc trị trầm cảm, cuối cùng trở nên nghiện thuốc...
Anh đi qua đi lại giữa bờ vực sống chết suốt mấy tháng dài, suýt chút đã chết trong tay chính mình.
Từ trước đến giờ Hạ Trường Duyệt không hề hay biết những chuyện này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.