Chương 906: Quá khứ của nghiêm thừa trì (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 541 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
Cô cắn răng, nén cơn nghẹn ngào, nói bằng giọng bình thường,
Em đang ở biệt thự bên bờ biển, trong tủ lạnh có đồ ăn, em nấu cơm cho anh, anh qua đây8 ăn nhé?
Được.
Nghiêm Thừa Trì ngẩn ra, nghe thấy cô chủ động đến chỗ của mình thì nhanh chóng đồng ý, sau đó cúp điện thoại.
Nhìn điện t3hoại đã ngắt, Hạ Trường Duyệt ngồi ngây người dưới đất mấy giây mới bỏ điện thoại xuống, đứng dậy, xếp lại đổ vào hộp rồi để lại lên kệ.
Sau9 đó cô ra khỏi phòng chứa đồ, đóng cửa lại, sắp xếp hết thảy đâu vào đấy cứ như mình chưa từng đi vào.
Lúc đó, để chăm sóc ba mẹ đột nhiên nằm viện, cô gặp phải một vấn đề nan giải, đó là nấu ăn.
Hồi còn ở với Nghiêm Thừa Trì, anh đã từng không nỡ để cô bị đứt tay, nói cô là đồ ngốc trong bếp, cả đời này chỉ có thể rửa bát cho anh.
Nhưng sau khi anh không có ở đây, ba mẹ ngã bệnh, một mình cô phải chèo chống cả nhà, không còn ai cảm thấy đau lòng khi những ngón tay trắng trẻo của cô bị thương.
Làm xong, Hạ Trường Duyệt xuống phòng6 vệ sinh tầng trệt rửa mặt.
Nhìn vào gương, cô thấy hai mặt mình sưng đỏ như ma nữ.
Cô đi ra phòng khách, lấy một viên đá trong tủ l5ạnh, bọc khăn tắm vào, rồi chườm đá cho mắt mình trong chốc lát.
Về sau, nấu ăn đã không còn là việc khó với cô nữa.
Lúc đó, nguyện vọng xa xỉ nhất của cô là, đời này có thể có cơ hội nấu cho anh một bữa cơm, và chính miệng nói cho anh biết: Nghiêm Thừa Trì, anh nhìn xem, em không phải là đồ ngốc trong bếp...
Suy nghĩ này đã giúp cô cắn răng vượt qua rất nhiều ngã rẽ mà cô suýt không vượt qua được.
Chờ đến khi trông mình bình thường, cô mới quay người đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Từ bốn năm trước, cô đã không còn là thiên kim đại tiểu thư.
Sau khi nhà họ Hạ phá sản, nhiều việc cô chưa từng làm bao giờ này phải học hỏi.
Một người thậm chí từng sợ lửa gas như cô đã có thể không hoảng hốt và sợ hãi dùng nắp nồi dập tắt khi gặp nồi bắt
lua...
Cuộc sống dạy cho cô làm được những việc mà cô đã từng nghĩ cả đời này cô cũng không học được.
Kí ức ùa về, hốc mắt Hạ Trường Duyệt bỗng dưng đỏ lên.
Cô lắc đầu, không để mình nghĩ tiếp nữa, lấy cà rốt qua, đặt lên thớt.
Trong lúc mất tập trung, lưỡi dao cắt lệch, cắt vào đầu ngón tay của cô.
Shhhh...
Hạ Trường Duyệt đau đến nhíu mày, đang định rụt ngón tay về thì một bàn tay đã nhanh nhẹn cầm lấy cổ tay cô, ngậm ngón tay của cô vào miệng.
Hạ Trường Duyệt vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần thì lời mắng của người đàn ông đã lọt vào tai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.