Chương 907: Quá khứ của nghiêm thừa trì (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 526 chữ
- 2022-02-12 04:25:58
Nghiêm Thừa Trì, em chỉ bị thương một đầu ngón tay, anh bằng hết cả bàn tay...
Hạ Trường Duyệt khóc thút thít, dở khóc dở cười khi thấy cái8 tay bị anh bó thành cái bánh bao.
Em cũng biết là em chỉ bị thương một đầu ngón tay hả? Khóc thành thế này, ai không biết còn tưởn3g em bị ai chặt mất cả bàn tay đấy.
Nghiêm Thừa Trì mấp máy đôi môi mỏng, hừ lạnh.
...
Có thể vui vẻ nói chuyện phiếm không? Cô đ9ã bị thương mà anh còn độc mồm như thế.
Vừa đi vài bước đã bị Nghiêm Thừa Trì bề ngang lên từ phía sau, quảng lại xuống ghế sô pha.
Ngồi yên cho anh, em muốn ăn gì, anh nấu cho em.
Nghiêm Thừa Trì cởi áo khoác âu phục, tháo cúc cổ áo sơ mi và cúc tay áo ra, xắn tay áo lên rồi đi vào bếp.
Hạ Trường Duyệt đi theo sau lưng anh, nóng nảy kháng nghị.
Hạ Trường Duyệt rút tay mình về, nhanh chóng tháo băng gạc ra, lấy một chiếc băng keo cá nhâ6n trong hộp thuốc, bằng kín ngón tay bị đứt của mình rồi đứng dậy khỏi ghế xô pha.
Em còn định đi đâu?
Nghiêm Thừa Trì cau chặt mà5y, ẩn cô ngồi xuống không chút nghĩ ngợi.
Tay của cô đã bị đứt, còn không để anh yên tĩnh một chút! Có phải bị cắt mất cái tay thật mới biết sợ không?
Đi nấu ăn, em vẫn chưa nấu xong
Hạ Trường Duyệt cố chấp đứng dậy lần nữa, quay người đi vào bếp.
Nghiêm Thừa Trì, em muốn tự tay nấu cho anh ăn! Em không sao, chỉ là bị đứt một đầu ngón tay thôi, lại không phải lần đầu bị đứt...
Đang nói giữa chừng, Hạ Trường Duyệt bỗng ý thức được gì đó, liền im bặt.
Cô ngừng rất nhanh, nhưng Nghiêm Thừa Trì đã nghe thấy được.
Anh dừng chân lại, quay đầu, nhìn chằm chằm vào gương mặt lớn chừng bàn tay của cô, ánh mắt tối xuống, đưa tay giữ lấy gáy cô,
Là anh không chăm sóc tốt cho em, sau này anh sẽ không như vậy nữa.
Không phải, chuyện không liên quan đến anh, chỉ là em.
Hạ Trường Duyệt dựa vào ngực anh, sốt ruột muốn giải thích, nhưng cuối cùng vẫn bị Nghiêm Thừa Trì nhốt ở ngoài cửa phòng bếp, trơ mắt nhìn anh giành lấy vị trí bếp chính của mình.
Ngón tay của Hạ Trường Duyệt bị thương, ăn uống no nê, lần này ngay cả bát cô cũng không cần rửa.
Nhìn người đàn ông đứng rửa bát trong bếp, cô chống cằm chịu thua, thổn thức nhìn bóng lưng cao quý của anh.
Anh thế này, nếu để người khác trông thấy, nhất định sẽ sợ đến mức rớt cả trong mắt mất.
Ai có thể nghĩ tới, cậu Trì không gì không làm được trên thương trường lại là người đàn ông biết quan tâm người khác khi ở nơi riêng tư chứ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.