Chương 13 : Thần hồn học viện.


Trước cửa nhà họ Vương , đang có 1 đám đông nước mắt lưng tròng nhìn 1 đứa trẻ 10 tuổi đang vẫy vẫy tay, lưng đeo 1 cái ba lô to,rất to khong vừa với kích cỡ của hắn tí nào.
- Thiên Động a, đây là ít thịt gà nhà ta, ngươi lên đó hảo hảo a.
- Thiên Động ca thật lợi hại a – 1 đứa trẻ tầm 7-8 tuổi nịnh.
- …….
- Mọi người ở lại hảo hảo a, ta đi rất nhanh sẽ về a. – tên nhóc nói, lộ rõ vẻ cảm động.
- Lần trước ngươi nói rất nhanh sẽ về là 1 năm 1 lần đấy thằng quỷ nhỏ. – 1 người phụ nữ trung niên kéo má thằng nhóc , vừa khóc vừa cười gằn.
- Thôi, hắn cũng lớn rồi.Để hắn đi đi đừng níu kéo nữa a.- 1 người đàn ông mắt đỏ lên, nói – Tới, để ta ôm ngươi nào.
- ……
Đúng giây phút cảm động như vậy thì có 1 ngươi đàn ông ước chừng 20-30 tuổi bước đến, giọng nói ra vẻ thiếu kiên nhẫn :
- Đi thôi, mùi mẫn để sau.Chào hỏi đủ rồi đó. Ngươi muộn giờ rồi.
Nói rồi người đó xách luôn cả tên nhóc con kia cùng với cái ba lô to tổ bố lên bằng 1 tay, liếc nhìn mấy người ra tiễn rồi nói :
- Mấy người cũng không cần cảm động thế đâu, dù gì học viện cũng cho mỗi năm có 20 ngày nghỉ cuối năm để về thăm gia đình cơ mà.Mà chắc gì hắn đã qua phần kiểm tra.
- Ân, đa tạ Vương Uy lã sư chiếu cố, đây là chút quà mọn. – Trung niên nhân kia nghe thế, gạt nước mắt đi, đưa ra 1 túi quà nhỏ.
- Ừm, đa ta. – Vương lão sư nhận gói quà, quay sang nói với đứa nhóc kia – Thiên Động, mau đi thôi. Ngươi chuẩn bị để 3 tên ngốc kia cằn nhằn đi.
- Ân, lão sư, để ta chào bọn họ 1 lần nữa đã.
- ………..
Đúng vậy , 2 người đó là Vương lão sư và Thiên Động.Lúc này Vương Uy đang chuẩn bị đưa Thiên Động cùng 3 học viên khác đến Thần hồn học viện.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vương lão sư cùng với Thiên Động đi đón mấy người khác. 3 tên kia không như Thiên Động lúc ra đi mới sụt sùi nước mắt mà đã đứng đợi từ lâu rồi.Lúc nhìn thấy Thiên Động mắt vẫn còn đỏ , 1 tên đứng ra trêu chọc :
- Để ta đoán , tiểu Động Động.Ngươi đợi đến lúc Vương lão sư đến mới bắt đầu chia tay đúng không?
- Ngươi cũng không lớn hơn ta bao nhiêu đâu,Lâm Khả Huy. – Thiên Động vừa nói vừa trừng mắt. Hắn quen tên này ở trong học viện , ban đầu tên tiểu tử này có vẻ lầm lì ít nói nhưng quen thân rồi thì thi thoảng lại muốn nhét cái giẻ vô mồm cho hắn nói ít đi.
- Rõ ràng ngươi nhỏ hơn ta a,về lý mà nói ta là ca ca ngươi, tới,mau gọi ta ca ca – Lâm Khả Huy ra vẻ đắc thắng.Đúng lý mà nói thì hắn lớn hơn Thiên Động thật, nhưng chỉ vẻn vẹn lớn hơn … 3 ngày thôi.
- Không nói chuyện với ngươi. – Thiên Động chán ngán lắc đầu.
- Ê, 2 ngươi nói đủ chưa.Vương Uy lão sư, chúng ta có thể xuất phát ngay bây giờ không ạ? – tên thứ 3 , Tần Tuấn, 1 đứa nhóc ra vẻ khó chịu hỏi.
- Ừ, xuất phát luôn thôi – Vương Uy vừa nói vừa ngoắc 1 cái xe hạng sang từ bên đường vào, nói với tên tài xế - Đi đến cổng dịch chuyển gần nhất.
- Còn các ngươi – Vương Uy chỉ tay vào 3 tên nhóc đang trừng mắt nhìn nhau- nếu không muốn lên nóc xe ngồi thì im lặng cho ta.
Lúc này thì người thứ 4, Lâm Khả Hoa cũng đã leo lên xe ngồi.Lâm Khả Hoa cùng Lâm Khả Huy là anh em song sinh, bất quá Lâm Khả Huy là con trai còn Lâm Khả Hoa là con gái.
Lâm Khả Hoa vô cùng ít nói, với mái tóc mái che kín mắt và tóc buộc lại gọn gang, ai cũng nghĩ đó là 1 cô gái hiền lành. Thế nhưng ở trong học viện cô nàng có cái danh
Bông hoa màu máu của học viện
. Số là ở trong học viện có 1 số ít những đứa con gái chuyên đi bắt nạt người khác , và trong 1 lần thì mục tiêu của chúng ngẫu nhiên là Lâm Khả Hoa.
Không ai rõ chuyện gì xảy ra, chỉ biết là khi được phát hiện thì Lâm Khả Hoa đang đứng , 1 tay cầm mặt 1 con bé , mái tóc thường được buộc gọn gàng nay xõa ra, tung bay phất phơ trong gió.Mái tóc đen đã biến thành màu đỏ của máu, chưa rõ là do tác dụng Thần hồn hay là máu thật.
Sau vụ đó, Lâm Khả Hoa được gọi bằng nhiều cái tên, nhưng 2 cái tên được gọi nhiều nhất vẫn là
Bông Hoa màu máu
hoặc
Bông Hoa Đẫm Máu
.

Lúc này,
Bông Hoa Đẫm Máu
kia đang ăn 1 chiếc bánh quy ở trên bàn ăn, còn Vương Uy lão sư thì đang giảng cứu về quy trình nhập học Thần hồn học viện:
- Thần hồn học viện cũng chả phải dễ vào như các ngươi tưởng đâu.Nghĩ muốn vác cái xác chỉ có 1 thân tu vi vào học viện mà được á, chuyện cười.
- Đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là có 1 thân tu vi đã, không thì đến phiếu khảo thí ngươi còn không có tư cách đi lấy.
- Phiếu khảo thí là phiếu mà người ta phát cho ngươi để đi kiểm tra ban đầu lúc nhập học. Phải có đủ tu vi mới lấy được, mà cả 4 người các ngươi ở đây đều đã đủ rồi đúng không ?
- Đương nhiên nếu chỉ có tu vi mà vô được học viện thì chắc số lượng không có 10 vạn cũng có 8 ngàn. Nên nhớ số học viện có đẳng cấp như chúng ta trong toàn bộ lãnh thổ Nhân tộc cũng có tới 2 vạn chiếc, cứ tính bình quân 1 học viện lại có 4 người như chúng ta đi là 8 vạn người, thêm vào đó tán tu, đồ đệ tán tu, con em đại gia tộc, con ông cháu cha tông môn bộ tộc các loại thì ít chắc cũng phải 12-13 vạn người.
- Học viện tự nhiên không thể nhận quá nhiều người như thế, mà từ chối lại có khả năng bỏ sót nhân tài, vậy mới có Kiểm tra đầu vào.
- Thưa lão sư, vậy đề kiểm tra sẽ là gì ạ? – Lâm Khả Huy hỏi, vẻ chăm chú.
- Mỗi người mỗi khác,ngươi được quyền tự lựa chọn, nhưng không gì hơn ngoài 4 trong 8 đề mục : Tốc độ, Kĩ năng chiến đấu, Lực Lượng , Phản Xạ, Sức bền , Phòng Ngự , Khả năng chịu đựng và trí tuệKĩ năng chiến đấu là chiến đấu với 1 khôi lỗi, gây đủ sát thương để qua cửa tính là qua, hoặc trụ đủ thời gian.
- Trí tuệ là cho ngươi giải 1 câu đố, vượt qua trong 1 khoảng thời gian là qua.
- Mấy cái kia thì thôi khỏi giải thích đi.
- Qua 3 trong 4 đề mục là coi như qua, mà đừng có nghĩ rằng là dễ dàng đó, bài thi được thiết kế với độ khó cao để không thể dựa vào ưu thế về Thần hồn được.Ví dụ nếu ngươi là Chuẩn Thần vị tu vi Phòng ngự dạng Thần hồn sư,kiểm tra tính phòng ngự, ngươi phải có thể vượt qua tốt thiểu Chuẩn Thần vị cửu trong đại viên mãn mới tính là qua cửa.
- Ngoài ra nếu ngươi có thiên phú dị bẩm thì có thể trực tiếp miễn đi 1 cửa, chỉ cần qua 2 cửa là được.
- Ví dụ như tốc độ thăng tiến tu vi, trước 7 tuổi đạt Chuẩn Thần Vị , hay như Thần hồn cực kì cường đại, hoặc tỉ như Song Sinh thiên cấp trở lên Thần hồn.
- Hay khả năng chế tạo Khoa huyễn khí thượng thừa cũng được.Nếu thế thì ngươi sẽ phải gia nhập bài kiểm tra Khoa huyễn chế tạo đó.Ta cũng không rõ chi tiết kiểm tra lắm
- Như con bé Thanh Hương kia, 7 tuổi Chuẩn Thần Vị, có khả năng rất cao gia nhập Thần hồn học viện, lại chạy đi hưởng thụ nhân sinh cái gì? – Vương Uy nhớ tới Thanh Hương, lòng lại trở nên bực bội.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau 2 tuần, rất nhiều lần truyền tống, bọn họ mới tới được nơi.
Thần hồn học viện.
Hôm nay đã là ngày gần cuối để nhận vé tham dự Thần hồn học viện.Vé thì không có khả năng thiếu nên cũng không lo, bất quá…
Lúc Thiên Động nhìn vào số thứ tự, 11 vạn 1 ngàn 1 trăm mười một ( 11111).
Nhiều người a, mà số cũng đẹp nữa.
Trên tờ phiếu, chỉ có ghi các thông tin :
Tên : Vương Thiên Động
Cảnh Giới : Chuẩn Thần Vị tứ cấp.
Tuổi : 10.
Thần hồn : Linh Mâu biến dị Thần hồn.
Lựa chọn hình thức 4 khảo hạch : có 8 đề mục với 8 ô trống, tích vào để lựa chon.
Thiên Động nghĩ nghĩ :
- Tốt nhất vẫn là khảo nghiệm phản xạ, trí tuệ, 2 cái này ta hoàn toàn có sở trường, chỉ là không biết phản xạ như thế nào thì tính là qua.
- Theo như Vương lão sư nói là phải né đạn a.
- ……
- Ngoài ra hẳn có thể ghi thêm sức chịu đựng nữa a.
- Cái còn lại, chọn bừa đi.
3 người còn lại cũng là như thế, lựa chọn những sở trường của riêng mình.
Vương Uy lão sư thì vẫn hậm hực với Thanh Hương, vồn có khả năng cao gia nhập, lại từ bỏ, haizzz, thật là ngu ngốc mà.
~~~~~~~~~~~~~~~~
Lúc này, tại 1 vùng hẻo lánh nào đó.
1 bầy Trùng tộc ước chừng vạn con đang bu lấy 1 đạo thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện.Đạo nhân ảnh này là 1 Hổ nhân tộc, không, khó có thể gọi là Hổ nhân tộc, trừ bàn tay có vuốt, đuôi và ít vằn trên người ra không có vẻ gì của Hổ nhân tộc cả, phải gọi là Thần hồn Hổ tộc.
Lúc này toàn thân người đó toàn máu, không phải máu của người đó, cũng không phải của Trùng tộc, mà giống như thể nó từ khi nào đã ở đó rồi.

Gào Uồm

1 tiếng hổ Gầm vang lên, 1 làn song huyết sắc lan ra tiêu diệt hơn vạn con Trùng tộc trong nháy mắt.
Đạo nhân ảnh đó quay trở lại hình người, là 1 cô gái :

Hắt xì

- Là ai nói xấu ta vậy nhỉ?
Đột nhiên dường như nghe thấy gì đó, đạo nhân ảnh liếc nhìn phía Bắc rồi biến thành 1 Nhân miêu, phóng đi thật nhanh.
1 con Hùng Sư thật to , trên người tràn ngập vết thương và vết máu từ phương Bắc phóng tới, thế nhưng vẫn không thể đuổi kịp:
- Thanh Hương chết tiệt, ngươi cùng ta không chết không thôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự.