Chương 192: Suất diễn


Trừ khi vì một vài trường hợp bất khả kháng, còn không thì Tô Miên sẽ không làm vậy.


Còn không phải là anh thương em à, sợ tối hôm q8ua em quá mệt.
Cổ Quân Nghiên giải thích.


Trách ai hả?
Tô Miên hầm hừ nhe răng trợn mắt.

A chị Miên Miên, em nói em không hề nghe thấy gì cả, chị có tin không?
Giọng nói ngập ngừng của Tiểu Tiêu truyền tới, giọng điệu không đủ, vô cùng chột dạ.
Chị tin em thì chị chết luôn ấy, em không vội giải thích thì chị còn tin em được.

...
Đầu của Tô Miên vô cùng đau đớn, chán nản dứt khoát hít một hơi.
Trong lòng Tô Miên yếu ớt, lúc nhìn thấy Tiểu Tiêu cũng không giải thích gì.
Tiểu Tiêu cũng dựa theo lời mình đã nói trong điện thoại, làm như mình chưa từng nghe thấy gì cả.
Chỉ là trên đường trước khi đến đoàn làm phim, Tiểu Tiêu thử mở lời với Tô Miên:
Chị Miên Miên, em cảm thấy chị nên nói chuyện này với chị Uy Thanh sớm một chút, nếu không thì ngày nào đó chuyện này bị tuôn ra, em chỉ sợ chị Uy Thanh sẽ tới nhà chị thắt cổ tự sát.

Tô Miên nghiến răng cảnh cáo Cố Quân Nghiên, kéo chăn đắp lên người anh:
Không được nhìn trộm.
Tô M5iên cảnh cáo.
Sau đó cô ngồi dậy cắn răng chịu đựng chuẩn bị mặc quần áo, cả người đau nhức như sắp tan thành từng mảnh.
Cũng không phải là chưa từng nhìn.
Nếu chuyện giữa Tô Miên và Cố Quân Nghiên bị tuôn ra, Tiểu Tiểu cũng có thể tưởng tượng ra được tình cảnh sẽ như thế nào, không chỉ trên mạng bị gọi tên vài ngày, mà thậm chí muốn có bao nhiêu kích thích thì có bấy nhiêu.
Ủy Thanh vẫn luôn kỳ vọng rất lớn đối với sự nghiệp của Tô Miên.
Tô Miên còn trẻ, thời gian làm việc được sắp xếp vô cùng chặt chẽ, thường thường cũng để Ủy Thanh bớt lo nhiều.
Ở bên kia, sau khi Tô Miên cúp điện thoại thì vẻ mặt của Tiểu Tiêu vừa kích động lại hóng hớt, vừa nãy lúc cô ấy đang chuẩn bị tắt điện thoại thì nghe thấy giọng nam trầm thấp truyền tới từ bên trong, ngọn lửa hóng hớt bắt đầu cháy lên hừng hực.
Mặc dù đoạn sau nghe không rõ lắm nhưng cuộc đối thoại vô cùng mập mờ, mà giọng của người đàn ông kia cực kỳ êm tai.
Vấn đề chủ yếu là giọng kia hơi giống giọng của ông xã Cố! Buổi sáng sau ngày lễ Tình Nhân, chị Tô Miên lại không ở trong phòng mà bên cạnh còn có đàn ông, vừa nghĩ thôi đã thấy kích thích.
Tối hôm qua, cả người em từ trên xuống dưới có chỗ nào mà anh chưa nghiên cứu qua đâu! Cổ Quân Nghiên oán thầm nhưng vẫn phối hợp với Tô Miên.
Tô Miên trở mình, cơ thể đau nhức khiến cô hơi chán nản.
Cô bực dọc nghiêng đầu liếc Cổ Quân Nghiên đang nằm trên giường một cái, đang chuẩn bị bỏ điện thoại trong tay qua một bên thì nhìn thấy cuộc trò chuyện biểu thị vẫn đang tiếp tục, đang nhảy một giây, hai giây.

Em chờ chút, chị đến ngay đây.
Tô Miên nói xong thì cúp điện thoại, bắt đầu cầm quần áo lên mặc vào với tốc độ rất nhanh.
Cuộc điện thoại bị lộ cũng đều do Cố Quân Nghiên cả.
Lúc này cô đã mặc quần áo xong, người đàn ông đặt một tay sau ót, vén chăn lên nằm thảnh thơi nhìn cô, dáng vẻ thật sự vừa thiếu đòn, vừa cực kỳ vô sỉ.
Tô Miên Sợ hãi nhìn điện thoại, chẳng lẽ cô vẫn chưa cúp điện thoại à? Cho nên Tiểu Tiêu đã nghe được hết rồi sao? Đậu má! Tô Miên cảm thấy chuyện bí mật của mình bị phát hiện, thanh máu lập tức trở về không, trong đầu tiếng ong ong cũng vang lên không ngừng.

Tiểu...
Tiểu Tiêu?
Tô Miên đặt điện thoại bên tai.
Không ngờ nội tâm méo mó và sự hóng hớt của cô lại trở thành sự thật, Tiểu Tiêu đương nhiên vui vẻ.
Tô Miên vội mặc quần áo tử tế rời khỏi tầng cao nhất, bởi vì vấn đề thời gian nên Tô Miên vừa xuống lầu đã đi thắng đến trường quay phim cùng với Tiểu Tiêu.
Mặc dù ở đây rất gần nhưng vẫn cách trường phim một đoạn đường, vì vậy chắc chắn trước sau gì hôm nay cũng đến trễ.
Ủy Thanh cũng hoàn toàn không nghĩ đến chuyện Tô Miên lại yêu đương.
Dù sao Uy Thanh cũng là một phụ nữ chuyên nghiệp ở độ tuổi ba, bốn mươi, tuy lớn hơn Tô Miên không ít nhưng vẫn một mình.
Vì sự so sánh của mình như thế, dù biết tuổi mình không nhỏ nữa nhưng Ủy Thanh vẫn cảm thấy Tô Miên cũng chỉ là một đứa nhỏ.
Còn không phải trách cái tên đàn3 ông thối tha lần đầu ăn cô mà không hề biết thương hương tiếc ngọc chút nào sao.
Tô Miên vừa nhớ đến tối hôm qua mình bị người đàn 9ông này lăn qua lộn lại ăn sạch sành sanh là đã cảm thấy xấu hổ không thôi.
Quá xấu hổ!
Trách anh, trách anh, đều là tại anh.
Cố Q6uân Nghiên biết điều nhận sai.
Cái cảm giác vừa làm chuyện xấu đã bị người ta bắt được thật sự rất đau khổ! Ha ha!

Chị tin.
Nhưng Tô Miên còn có thể nói gì nữa đây? Chẳng lẽ nói là lúc nãy Tiểu Tiêu chỉ nghe nhầm thôi sao? Mặc dù bây giờ điện thoại Iphone cách âm tốt nhưng Tô Miên cũng biết, có lẽ Tiểu Tiêu đã nghe thấy hết rồi.

Vậy là tốt rồi.
Tiểu Tiểu thở phào.
Tô Miên cũng thật sự tức giận.
Cô mặc quần áo xong, nhấc chân lên đạp Cố Quân Nghiên một cái, kết quả là cô lại bị bủn rủn không thôi.
Tô Miên nghiên răng giận dữ nhanh chóng rời đi.
Hơn nữa vừa nghĩ tới Tô Miên và ông xã Cố Quân Nghiên, Tiếu Tiếu không bài xích thì thôi đi, không hiểu sao cô ấy còn cảm thấy hưng phấn.
Thật sự cô ấy luôn cảm thấy giữa Cố Quân Nghiên và Tô Miên không hề giống cảm giác anh em bình thường.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy ông xã Cổ thì Tiểu Tiêu đã cảm thấy Tô Miên và ông xã Cố rất xứng đôi.
Ủy Thanh nào ngờ được đứa trẻ Tô Miên lại đã sớm bị một con sói nhớ thương, hơn nữa còn bị ăn luôn!
Chị biết rồi.
Tô Miên gật đầu rồi nhìn Tiểu Tiêu bằng ánh mắt phức tạp:
Tạm thời em đừng nói cho ai cả, biết không?

Dạ dạ.
Tiểu Tiếu kiên định gật đầu.

Tô Miên thở dài một tiếng trong lòng, dựa vào xe để vào đoàn làm phim.

Tô Miên tới trễ hơn bình thường mười mấy phút nhưng đã nói là tám giờ bắt đầu nên muộn một chút cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.

Hơn nữa, khá may mắn là Tô Miên chỉ tới trễ mười mấy phút.

Không so sánh sẽ không có tổn thương, Tô Miên đến trễ, đạo diễn Trương Quý chỉ nhíu mày nhưng cũng không truy hỏi.

Dù sao đây cũng là lần đầu Tô Miên đến trễ, làm người thỉnh thoảng cũng phải tạo ra một sự khác biệt nhỏ, vả lại cũng chỉ trễ mười mấy phút thôi, nói không chừng là vì kẹt xe trên đường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.