Chương 193: Bệnh


Toàn thể nhóm diễn viên của đoàn làm phim cộng lại cũng chừng trăm người, ăn cơm, nghỉ lại, những thứ này đều là tiền, chỉ tính một ngày thôi mà đã t8ốn một khoản chi phí không nhỏ.


Gọi điện thoại cho Mã Tư Tư.
Trương Quý chờ đến mười giờ mà vẫn chưa thấy người đâu, gương mặt tức giận đe3n như đít nồi.

Phó đạo diễn lập tức phụ trách đi gọi điện thoại giục người, gọi vào số điện thoại cá nhân của Mã Tư Tư một lần nhưng bên kia9 không có ai nghe.
Nhưng anh ta cũng biết, thời tiết này mà quay loại kịch bản như vậy thì cực khổ bao nhiêu, chỉ cần bất cẩn cũng có thể xảy ra chuyện.
Vì vậy anh ta mới bàn bạc với Tô Miên, nếu Tô Miên từ chối thì anh ta sẽ dùng photoshop hậu kỳ, mặc dù không đạt được kết quả như trong dự tính thì cũng chỉ còn cách đó thôi.
Nhưng Tô Miên dứt khoát đồng ý cũng khiến cho Trương Quý vui mừng, đoàn làm phim thay đổi địa điểm, lái xe đến bờ biển.

Tốt.
Trương Quý vui mừng thở phào, quay lại dặn dò người trong đoàn chuẩn bị quay suất diễn của Tô Miên.
Các cảnh quay của Tô Miên hầu như đều đã quay xong.
Lúc đầu, Trương Quý muốn quay phần diễn cuối cùng của Tô Miên trong thời tiết tốt một chút, thời tiết hôm nay không tốt cho lắm, ẩm ướt lại âm u, hơn mười giờ mà còn chả thấy mặt trời đâu, lạnh đến mức khiến người ta run rẩy.
Tô Miên nghĩ đến cảnh chút nữa mình phải nhảy xuống biển thì không nhịn được run lên, không cần thử thì cô cũng biết cảnh quay này đau khổ thế nào, còn rất dễ xảy ra sự cố.
Nhiệt độ hiện tại vốn đã âm một độ lại còn không có mặt trời, nước biển dưới vách núi cheo leo đang gào thét khiến người ta sợ hãi.
Trương Quý lập tức chuẩn bị an toàn ở mọi mặt xong, nhân viên cứu hộ đã sớm chờ dưới biển, Tô Miên chỉ cần hoàn thành phần diễn nhảy xuống là được.
Thật ra phần diễn của Tô Miên cũng chả có bao nhiêu, mấy ngày nay tiến độ quay phim của Tô Miên còn rất nhanh, hiện tại chỉ còn lại một đoạn kết cục.

Được chứ.
Dĩ nhiên Tô Miên sẽ hết sức phối hợp.
Dù sao diễn xong sớm thì giải thoát sớm, Tô Miên cũng chẳng muốn ở lại đoàn làm phim nhìn thấy Mã Tư Tư thêm nữa, cô sợ mình buồn nôn.
Trương Quý gật đầu, cẩn thận tuyên bố bắt đầu cảnh quay của Tô Miên, mỗi bước mỗi màn đều giải thích rõ ràng với Tô Miên.
Tô Miên thận trọng nghe lời dặn dò của đạo diễn Trương, bắt đầu làm quen với tảng đá bên cạnh vách núi cheo leo, trong lòng suy nghĩ về mấy vấn đề góc quay, lúc này mới cởi bỏ áo lông nặng nề để bản thân mình nhập vai trong phút chốc.
Cảnh tiếp theo là Tần Linh mặc váy trắng chạy ra khỏi xe, từng chiếc máy quay nhắm vào Tấn Linh.
Đây là nơi mà Trương Quý cố ý tìm và nghiên cứu qua đủ loại góc độ, chỉ hy vọng Tần Linh có thể nhảy xuống vừa đẹp vừa bị thương, trải nghiệm và lựa chọn của cô sẽ khiến người ta đau xót, chết cũng là một sự giải thoát.

Phù.
Lúc đến bờ biển, gió biển thổi vù vù.
Tô Miên quần áo lông hoạt bát chạy bên cạnh vận động làm nóng người, chuẩn bị để chút nữa nhún người người nhảy lên.
Tô Miên cũng đang điều chỉnh lại tâm trạng của mình, loại chuyện tra tấn người như thể Tô Miên cũng không muốn thử nhiều lần.

Chuẩn bị sao rồi?
Trương Quý sắp xếp xong tất cả mọi chuyện rồi đi tới hỏi Tô Miên.

Không có vấn đề gì.
Tô Miên ra dấu ngón tay với Trương Quý.
Nhưng vì tính chân thực của kịch bản, Trương Quý lại hy vọng Tô Miên tự mình ra trận.
Tô Miên cũng không muốn dùng diễn viên đóng thế.
Hơn nữa Trương Quý yêu cầu rất cao về bộ phim, anh ta hy vọng Tấn Linh có một kết thúc đẹp cho nên rất thận trọng với cảnh này.
Mà cảnh quay của Tô Miên lại là một đoạn kịch bản thử thách người ta.
Tần Linh tiết lộ chân tướng của tất cả mọi chuyện xong thì vẫn mặc cái váy màu trắng mà cô bị trúng đạn, sau đó lái xe rời đi, cuối cùng chân thân nơi biển rộng.
Nếu bây giờ là mùa hè thì cũng không cần lo về kịch bản, nhưng lúc này lại là đầu xuân, sau Tết thành phố S lại vô cùng lạnh, không cần nghĩ cũng biết kịch bản nhảy xuống biển bỏ mạng này tra tấn người khác thế nào.
Trái lại Hoàng Du lại rất phối hợp diễn với Tô Miên, hy vọng có thể cho Tô Miên linh cảm.
Nhưng khi anh ấy thấy Tô Miên đứng trên vách núi cheo leo cạnh biển, trái tim của anh ấy cũng bị siết chặt lại.
Tần Linh không nói thêm gì, cô chỉ đứng đó cảm nhận gió biển và tự do, ngay sau đó bóng dáng nhảy xuống dưới.
Từ lúc Tiểu Tiêu đi theo Tô Miên vào đoàn tới bây giờ cũng đã bị Tô Miên dẫn nhập tâm vào vai Tần Linh, cô ấy cũng hy vọng có thể được như đạo diễn Trương Quý nói, nhưng rốt cuộc vẫn lo lắng cho Tô Miên hơn.

Đừng lo, chuẩn bị áo lông và nước nóng kĩ càng đi.
Tô Miên động viên Tiểu Tiêu, tiếp tục vận động làm nóng người.
Trương Quý, phó đạo diễn và nhân viên hiện trường cũng bắt đầu kiểm tra tất cả thiết bị ở từng máy quay, cố gắng giúp Tô Miên có thể quay một lần là xong.
Bóng dáng màu trắng chật vật chạy đến bờ biển, vì trúng đạn nên váy trắng trên người Tần Linh đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, trên mặt cũng toàn là mồ hôi và vết máu, nhếch nhác nhưng lại xinh đẹp lạ thường.
Tần Linh đứng ở vách núi thật cao bên cạnh bờ biển, cô cúi đầu nhìn đại dương xanh thẳm bên dưới, lúc ngoảnh lại thì thấy Tô Chí Chính và cảnh sát nhỏ đang đuổi tới.
Đoạn kịch bản này là Trương Quý chờ Mã Tư Tư trở lại quay phim, cho nên hiện trường chỉ có một mình ống kính của Tô Miên.
Gọi cho người đại diện và trợ lý của Mã Tư Tư thì mới biết bọn họ cũng đang liên lạc thú với Mã Tư Tư, kết quả là gọi thế6 nào cũng không gọi được.
Lúc phó đạo diễn nói chuyện điện thoại xong trở về nói cho Trương Quý, mặt Trương Quý đã đen đến mức không thể đen5 thêm.

Hôm nay quay phần diện của cô trước nhé?
Chờ mãi cũng không phải là cách hay, Trương Quý tức giận đi hỏi ý kiến của Tô Miên, chuẩn bị sắp xếp cảnh quay cho Tô Miên trước.
Nếu có thể thì Tiểu Tiêu thật sự không muốn Tô Miên quay cảnh này.
Nhưng yêu cầu của đạo diễn Trương Quý cũng không sai, đây là kết cục của Tần Linh.
Vì kết cục này, Tô Miên nhất định phải nhảy.
Nhưng vấn đề là đêm qua Tô Miên bị giày vò một đêm nên không được ngủ ngon, hiện tại hai tay hai chân đều như không phải của mình khiến người ta bất an vô cùng.

Chị Miên Miên, thế này quá nguy hiểm, nếu không thì chúng ta tìm diễn viên đóng thể đi.
Tiểu Tiêu rất lo lắng.
Tiểu Tiểu biết rõ Tô Miên sợ lạnh thể nào, nhưng cho dù là hy sinh vì quay phim thì giữa mùa đông mà quay cảnh nhảy xuống biển lại chẳng khác nào là đòi mạng cả.
Tô Miên cho là cô đã lấy hết can đảm rồi nên mới thả người nhảy xuống.
Tô Miên rất để tâm đến lần nhảy này, nhưng khi cô nhảy xuống nước thì cô cũng sụp đổ.
Cảm giác lạnh thấu xương lập tức bao quanh, cô run rẩy.
Cho dù trước đó đã vận động làm nóng người nhưng lúc nhảy xuống biển, cô vẫn bị chuột rút, cánh tay như nặng nghìn cân.

May là có nhân viên cứu hộ chờ sẵn trên biển, Tô Miên vừa mới nhảy xuống biển là bên dưới đã có người bắt đầu tiên đến vớt người.

Bản thân Tô Miên biết bơi, có ý thức giúp đỡ, dù chân tạm thời chuột rút, người cũng bị nước biển đông lạnh nhưng cũng coi như là bình tĩnh.


Cảm ơn.
Tô Miên run rẩy nói cảm ơn người vừa vớt cô lên.

Lúc Tô Miên nhảy xong quay lại, sắc mặt đã trắng bệch, vì rét lạnh nên cơ thể vẫn luôn run rẩy, thời tiết như vậy mà nhảy xuống biển là rất có thể chết người, Tô Miên đang dùng sự chuyên nghiệp để liều mạng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.