Chương 39: Cực nhanh


Nói thẳng, thật ra Tô Miên có chút muốn trêu chọc Cố Quân Nghiên, người đàn ông kia quá xuất sắc, sự lạnh lùng và xa cách trên người luôn 8khiến Tô Miên không nhịn được muốn đi trêu chọc, nếu không sẽ cứ luôn chọn rộn đến không chịu được.

Nhưng trong lòng, trong tiềm 3thức Tô Miên cũng biết, người đàn ông Cố Quân Nghiên này cô không trêu chọc được, cho nên sau khi nhìn thấy tin nhắn anh trả lời, Tô Miên9 lập tức hoang mang.

Em đang trên đường đến quán bar.
.
Trong bóng tối, Cố Quân Nghiên nhíu chặt đôi mày rậm:
Em đừng đi, về nhà, đưa ảnh chụp và tên cho tôi.
Đêm hôm khuya khoắt, một cô gái như Tô Miên đến quán bar, rất rõ ràng là không an toàn chút nào.
() Tra nam: Ý chỉ đàn ông vô liêm sỉ, cặn bã, tồi tệ.
Có lẽ mục đích của tên khốn kia là cô.

Anh, anh đến đây nhanh chút nhé!
Tô Miên vội vàng nói, không đáp lại Cố Quân Nghiên đã cúp điện thoại rồi.
Đương nhiên Tô Miên biết đến quán bar rất nguy hiểm, nhưng Đồng Đông là người vô tội.
Cứ nghe thấy tiếng tu tu tu trong điện thoại, Tô Miên vô thức có chút hốt hoảng.

A lô!
Không bao lâu, giọng nói của Cố Quân Nghiên truyền đến trong điện thoại, giọng nói nghe cũng rất tỉnh táo.
Vì bọn họ nhìn người chỉ nhìn mặt, chỉ thấy hợp mắt từ cái nhìn đầu tiên, mà thường bề ngoài của con người đều là lừa gạt người khác.
Một người trong lòng ghê tởm thường không nhìn ra được bằng bề ngoài, Diệp Chí Quân chính là một ví dụ rất thích hợp.
Tô Miên thở phào nhẹ nhõm, cong mối mở miệng:
Anh trai!
Một tiếng anh trai mềm mại yêu kiều cố ý mang theo ý làm nũng, khiến Cố Quân Nghiên đang nằm trong phòng ngủ tối om ở đầu bên kia điện thoại trong nháy mắt căng chặt bắp thịt.
Hơn một lúc lâu sau, Cố Quân Nghiên mới dùng giọng mũi trả lời:
Ừm!

Anh, bạn của em gặp chút chuyện ở quán bar Muse, anh có thể giúp em không, một mình em sợ là không làm được.
Tô Miên rất tự mình hiểu mình, nếu cô đơn thương độc mã, chắc chắn không có cách nào dẫn Đồng Đông ra ngoài an toàn, còn vô cùng có khả năng mua một tặng một đưa đến cửa cho người ta bắt được.
Cô hiểu lo lắng của Cố Quân Nghiên, nhưng cô không có cách nào yên tâm thoải mái trốn trong nhà chờ đợi tin tức được.
Chỉ cần Đồng Đồng xảy ra chút chuyện, Tô Miên sẽ tự trách áy náy cả đời.
Diệp Chí Quân! Động tác thay quần áo của Tô Miên dừng lại, ký ức vô cùng không tốt đêm đó tràn ngập trong đầu.
Nói thật, mấy ngày này Tô Miên bận rộn đến sắp quên mất tra nam() Diệp Chí Quân này rồi, đó chính là một tên tra nam đỉnh cao hơn bất cứ ai, xem ra chỉ sợ chuyện của Đồng Đồng nhất định có liên quan với cô.
Không thể trêu chọc không thể trêu chọc, vẫn nên ngoan ngoãn đừng tác yêu tác quái nữa.
Tin nhắn Cố 6Quân Nghiên gửi chìm vào đáy biển, Tô Miên ném điện thoại qua một bên, sau đó trở về phòng ngủ luôn.
Chỉ dựa vào Đồng Đổng dưới tình huống ốc không mang nổi mình ốc còn nghĩ đến cô, xin ông nội nhờ bà nội nhận phim cho cô.
Bây giờ cô ấy xảy ra chuyện, Tô Miên không thể không quan tâm được.
Kết quả lúc nửa đêm mơ mơ mà5ng màng lại bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

A lô.
Tô Miên cầm điện thoại nghe máy, thậm chí còn chưa nhìn rõ thông báo cuộc gọi.

Cậu trốn trong toilet đừng ra ngoài, mình đi tìm cậu, đừng sợ.
Tô Miên dặn dò Đồng Đổng.

Nhưng mà...
Dáng vẻ của Đồng Đồng nhìn thì như chị cả chăm sóc Tô Miên, nhưng trên thực tế hơi đơn thuần, thật ra bản tính của người nhan không đều khá đơn thuần.
Một lúc lâu sau, Tô Miên mới phản ứng lại, quán bar Muse trong miệng Đồng Đồng là ở đâu, đó không phải là nơi cô tỉnh lại lúc xuyên vào kịch bản sao? Đang yên đang lành sao Đồng Đồng lại đi quán bar?
Đồng Đồng, cậu đừng gấp, nói cho mình biết đã xảy ra chuyện gì?
Tô Miên cầm điện thoại vừa trấn an Đồng Đồng vừa vén chăn lên, xuống giường thay quần áo.

Mình bị một người bạn lừa tới, sau khi đến rồi mới phát hiện Diệp Chí Quân cố ý lừa mình tới, gã không ngừng chuốc rượu mình
Đồng Đồng rất hoảng loạn, chạy lại chạy không thoát, rõ ràng Diệp Chí Quân có chuẩn bị mà đến, nếu không phải cô ấy lấy cớ đi toilet, e rằng gã sẽ không bỏ qua cho cô ấy.
Tô Miên cắn răng, gọi điện thoại cho Cố Quân Nghiên.

Tu tu tu...
Tô Miên ngồi ở ghế sau xe, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố S được ca tụng là thành phố không có ban đêm, đã hơn hai giờ sáng rồi, bên ngoài vẫn đèn đuốc sáng trưng vô cùng náo nhiệt như cũ.
Nhưng cô ấy cũng biết, cô ấy không kiên trì được lâu nữa, hơi rượu đang dần dần xông lên tận đấu.
Tô Miên ừ một tiếng, thay quần áo xong liền ra cửa bắt xe.
Tô Miên vốn vô cùng buồn ngủ, giọng nói hoảng hốt của Đồng Đồng làm Tô Miên tỉnh táo ngay lập tức:
Sao vậy Đồng Đồng, cậu ở đâu?

Mình ở toilet trong quán bar Muse, mình rất sợ, Tô Miên làm sao bây giờ, hình như mình bị lừa rồi!
Đồng Đồng nói địa chỉ của mình, nhưng cũng rất hoảng loạn.
Tô Miên xoay người ngồi trên giường, cả người tỉnh táo hơn rất nhiều.
Huống chi đó còn là ở quán bar, chuyện tối nay rõ ràng Diệp Chí Quân có chuẩn bị từ trước, e rằng Đồng Đồng muốn thoát thân an toàn là không thể nào.

Tô Miên, nghe lời.
Giọng nói nghiêm khắc của Cố Quân Nghiên vang lên.

Em sắp đến rồi, dường như cô ấy bị chuốc không ít rượu, em đến kéo dài một chút thời gian trước, anh dẫn người đến đây nhanh một chút.
Tô Miên hiểu rõ nếu chậm trễ nửa tiếng nữa, có lẽ Đồng Đồng đã bị Diệp Chí Quân làm nhục rồi.
Nửa tiếng, cũng đủ xảy ra rất nhiều chuyện không nên xảy ra.
Với sự cặn bã của tên phú nhị đại Diệp Chí Quân kia, chắc chắn đối phương đã âm thầm chuẩn bị cố ý đặt một cái bẫy cho cô.
Nếu cô ngu ngốc một mình đến đó, không phải là con cừu non chủ động đưa đến cửa hay sao?
Em đang ở đâu?
Giọng nói của Cố Quân Nghiên trở nên lạnh lẽo.

Miên Miên...
cứu mình, cứu mình!
Giọng nói của Đồng Đồng truyền tới từ trong điện thoại, trong giọng nói mang theo sợ hãi và hoảng hốt.
Trên đường đến quán bar Muse, Tô Miên luôn tự hỏi mình nên làm gì đây? Suy đi nghĩ lại, người xung quanh có thể giúp đỡ, hình như ngoài Cố Quân Nghiên thì không còn ai khác.
Đêm khuya làm phiền Ủy Thanh cũng không tốt lắm, Tiểu Tiêu là một em gái mềm mại đáng yêu đi cũng chỉ có thể chịu thiệt, anh Trần là quân nhân xuất ngũ, nhưng cũng không có cách một người đánh mấy người.

Đồng Đồng, cậu nghe lời mình.
Tô Miên dặn dò, cô thay quần áo xong, nhìn thời gian một chút:
Có lẽ hai mươi phút nữa mình sẽ đến, cậu trốn trong toilet đừng ra ngoài, có biết không?

Được.
Đồng Đồng thật sự hoảng sợ, lại không có bạn bè gì, cho nên đành phải gọi điện thoại cho Tô Miên xin giúp đỡ, muốn bảo Tô Miên đến đón cô ấy mà thôi.
Cô ấy bị chuốc không ít rượu tây, lúc này còn có thể giữ tỉnh tảo đã xem như lợi hại rồi.
Cô gái kia tính cách thẳng thăn, cũng là một cô gái sạch sẽ, Tô Miên hy vọng cô ấy có thể giữ được tâm nguyện thuở ban đầu.

Thứ như tâm nguyện ban đầu này là thứ không đáng tiền nhất ở giới giải trí, cũng là hiếm thấy nhất, Tô Miên muốn giữ lại mấy phần vì cô ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.