Chương 40: Khiếp sợ


Tô Miên nhìn qua theo tầm mắt, đương nhiên nhìn thấy Diệp Chí Quân trái ôm phải ấp trên ghế dài, hai chân gác trên quầy rượu của 8ghế dài, ánh mắt ngạo mạn nhìn Đồng Đồng.

Khuôn mặt tra nam khiến người ta buồn nôn kia, cho dù đã lâu không gặp, Tô Miê3n vẫn nhận ra được như trước.


Anh Diệp, tôi thật sự không uống được nữa, anh tha cho tôi đi!
Đồng Đồng nhỏ giọng mở mi9ệng xin tha, đầu cũng nặng nề đến mơ màng.
Nhưng người phụ nữ này đã đổi công ty, đối người đại diện, gã muốn tìm cô cũng không dễ, suy đi nghĩ lại, cuối cùng chọn ra tay từ cô gái ngu ngốc bên kia.
Tìm một người để lừa người khác ra, không ngờ tới, còn thật sự gọi Tô Miên này đến được.

Anh muốn thế nào?
Tô Miên ném vỡ chai rượu cũng không hề khiến quán bar náo nhiệt trở nên yên tĩnh, âm nhạc trong quán bar vẫn vang lên như trước, chỉ là người của ghế dài xung quanh thỉnh thoảng sẽ chú ý đến ghế dài của Tô Miên bên này mà thôi.
Dù sao bầu không khí của bên này nhìn qua có chút căng thẳng.

Tôi muốn thể nào?
Diệp Chí Quân tự hỏi, buông người bên cạnh ra, ngả ngớn đứng dậy, ánh mắt quét nhìn Tô Miên.
Sau đó, Diệp Chí Quân trực tiếp giẫm lên quầy rượu của ghế dài đi đến gần, sau đó ngồi xổm xuống cười khẽ với Tô Miên:
Tôi muốn ngủ với cô, muốn kéo quần áo trên người cô ra, muốn cô liên tục thở gấp dưới người tôi...

Tô Miên cau mày đi về phía ghế dài, ánh mắt luôn dừng trên người Đồng Đồng.
Khi nhìn thấy Đồng Đồng lại cầm chai rượu chuẩn bị uống, Tô Miên nhanh chóng đi qua giành lấy chai rượu.
Choang! Tô Miên ném chai rượu tây kia xuống đất, choang một tiếng, chai rượu vỡ ra, mùi hương gay mũi của rượu tây lan ra ngoài.
Ngay từ đầu, gã đã muốn ngủ với Tô Miên, nếu thành công ngủ được thì thôi đi, nhưng người phụ nữ này còn chạy trốn mất, trúng thuốc còn thoát được từ trong tay gã.
Tô Miên cũng là người đầu tiên khiến Diệp Chí Quân canh cánh trong lòng.
Nhìn thấy khuôn mặt của cô, gã lập tức không nhịn được suy nghĩ những thứ biến thái.
Con me no!!!
Tô Miên tràn đầy tức giận nhìn Diệp Chí Quân đùa giỡn lưu manh.

Khuôn mặt này của cô rất hợp ý tôi, khiến tôi thực sự rất nhớ mong cô.
Diệp Chí Quân không thể che giấu mục đích của gã với Tô Miên.
Cô ấy chỉ mong Diệp Chí Quân này còn có chút nhân tính, để cô ấy uống xong rượu này, Tô Miên có thể kịp thời chạy đến đưa cô ấy đi bệnh viện.
Đồng Đồng nghĩ xong, hít sâu một hơi cầm lấy chai rượu tây trên bàn kia, vẻ mặt bất chấp vặn mở nắp chai, ngẩng đầu.
Cô ấy uống ừng ực mấy hơi, rượu cay vào miệng khiến Đồng Đồng bị sặc, cô ấy cầm chặt chai rượu tây, ra sức ho khan.
Ngay lúc Diệp Chí Quân nổi giận đùng đùng đưa tay muốn túm lấy Tô Miên, bên cạnh đột nhiên có bàn tay to bắt lấy cánh tay của Diệp Chí Quân khẽ xoay.
Chỉ trong nháy mắt, bàn tay đó trực tiếp nhấc bay Diệp Chí Quân ra ngoài, lại giơ chân đạp thăng gã đến sô pha đối diện.

A!
Diệp Chí Quân bị đạp đến số pha, bản thân cũng đã uống rượu, đầu óc lập tức choáng váng.

Tiểu tiện nhân, không ngờ cô ta thật sự dùng được, vậy mà có thể khiến cô chủ động dâng đến cửa.
Diệp Chí Quân nhìn Tô Miên cười lạnh, ánh mắt mang theo cơn tức đã thực hiện được.
Đồng thời ánh mắt còn lưu luyến trên khuôn mặt mộc mạc nhưng vẫn xinh đẹp đến chết người của Tô Miên.
Mấy ngày nay người phụ nữ này khiến gã nhớ nhung đã lâu, thứ càng không có được, gã càng muốn có được.
Thật sự là khuôn mặt này quá đẹp, quá khéo léo.
Gã là phú nhị đại, từng chơi không ít nữ minh tinh trong giới giải trí, Tô Miên tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm, phụ nữ thế này, nói thế nào gã cũng phải giành vào tay.
Bốp! Diệp Chí Quân si ngốc nhìn Tô Miên, còn đưa tay muốn chạm vào mặt Tô Miên, Tô Miên mặc quần soóc, nhấc chân đá về phía gã.
Hơn nữa, người phụ nữ này hủy hợp đồng với Tinh Diệu còn ký được hợp đồng với Thiên Không, gã mở lời nói đóng bằng cô ta hoàn toàn không có hiệu quả.
Gã còn hết lần này đến lần khác cứ nhìn thấy khuôn mặt khiến người ta chết mê chết mệt này trên mạng, thật sự là ngày nhớ đêm mong.
Gã nghĩ, nếu Tô Miên này có thể thần phục dưới người mình, mở miệng nhẹ nhàng rên rỉ vì mình, chỉ nghĩ đến những chuyện này đã không nhịn được máu huyết sôi trào, trái tim muốn có được cô như thiêu như đốt, hoàn toàn không thể không chế được.
Đừng nói uống thêm cả chai này, cho dù uống thêm một ly nhỏ, sợ rằng Đồng Đồng cũng không có cách nào đứng dậy ra khỏi quán bar.
Rõ ràng Diệp Chí Quân này đang làm khó Đồng Đồng.
Đồng Đồng cắn răng, biết rõ đây là bẫy, nhưng cũng không thể không chui vào.
Gã nhếch môi đứng trên ghế dài, còn dùng đầu lưỡi liếm liếm răng cửa của mình.

Tô Miên, cô đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
Giọng điệu của Diệp Chí Quân mang theo uy hiếp.

Rượu anh cho tôi thật sự không cần.
Giọng điệu của Tô Miên cũng không chịu thua.

Muốn đi?
Diệp Chí Quân lại nhíu mày:
Được, tôi cũng không phải người không6 nói đạo lý, chỉ cần cô uống hết chai rượu này, cô muốn đi cứ đi.
Diệp Chí Quân nói, hất hất cằm với người bên cạnh, ánh mắt qu5ét qua rượu tây trên quầy rượu.
Đồng Đồng nhìn chai rượu tây còn chưa mở, cả người run run một chút.
Tửu lượng của con gái vốn không tốt, lúc trước đã uống không ít, bây giờ hơi rượu đã xông lên đầu.
Dù cho tình hình lúc này không đúng, Tô Miên cũng lười che giấu sự chán ghét của mình, kéo tay của Đồng Đồng, ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo.
Fuck!!!
Diệp Chí Quân mắng một câu thô tục, giẫm lên quầy rượu muốn đi đến bắt lấy Tô Miên.
Tô Miên kéo Đồng Đồng lùi về phía sau, Đồng Đồng loạng choạng di chuyển theo Tô Miên, cũng may Đồng Đồng coi như ngoan ngoãn, uống đến mơ màng ngây ngốc nhưng vẫn nắm chặt áo Tô Miên.
Người trên ghế dài sửng sốt, Đồng Đồng cũng phản ứng lại, ánh mắt mơ màng quay đầu nhìn Tô Miên.
Dường như nhận ra Tô Miên, cô ấy lập tức hu hu khóc lên:
...
Miên Miên!
Hai tay còn níu chặt quần áo của Tô Miên giống như đứa trẻ.
Nói thật, Diệp Chí Quân này chạm vào cô lần nữa, chắc chắn cô có thể ói ra cơm tối hôm trước.
Lúc chán ghét ghê tởm một người, thật sự là sẽ ghê tởm theo bản năng trong lòng, vì không để mình buồn nôn, nên Tô Miên không khống chế được chân mình.
Có lẽ Diệp Chí Quân không ngờ Tô Miên dám ra tay, cả người chật vật ngã về sau, may ga phản ứng nhanh nên không bị ngã lăn quay.
Tô Miên lôi kéo Đồng Đồng đang mơ màng vui vẻ quay đầu, sau khi nhìn thấy Cố Quân Nghiên xuất hiện kịp lúc thì yên tâm rồi.

Mặc dù lúc này anh chỉ mặc một bộ quần áo màu nhạt, quần túi hộp rộng thùng thình, áo phông màu xanh nhạt đơn giản, ăn mặc vừa tùy ý vừa bình thường, nhưng sự kiêu ngạo được trời ưu ái kia vẫn không thay đổi như cũ.

Khi nhìn thấy Cố Quân Nghiên, Tô Miên thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sự xuất hiện của Cố Quên Nhiên làm không khí như ngừng đọng lại, xung quanh còn có mấy người mang vẻ mặt không ngừng khiếp sợ.

Đôi mắt sâu kín lạnh lẽo như đầm sâu nhìn lướt qua đám người trên ghế dài, lại quan sát Tô Miên bên cạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.