Chương 392: Quan hệ


Số người cầu cứu cảnh sát cũng không phải không có, nhưng cuối cùng lại bị chính những người đó đưa về thôn Tạ.

Nhìn cái thân 8mình phải dùng hai chân liều mạng chạy trốn càng ngày càng gần, chỉ khi tự mình trải qua những lần bị hành hạ cứ lặp đi lặp lại, cô m3ới có thể cảm nhận được loại cảm giác tuyệt vọng thực sự là như thế nào.
Không có chỗ trốn...
Ít nhất AVân đã ở nơi n9ày sáu năm, chứng kiến số phụ nữ liên tục bị lừa bán đến đây không ít nhưng người có thể chạy thoát an toàn lại không có một ai.
6
Phụ nữ đến thôn này chỉ có vào mà không có ra, ngoại trừ chết đi thì không còn con đường nào khác.

Nếu không quay lại lần nữa nhé?
Tô Miên cười cười mở miệng.

...
Vậy mà Phương Tuệ lại thật sự bị đề nghị của Tô Miên kích động.
Chị ta thuộc loại diễn viên điển hình khiến người xem nhớ đến vai diễn.
Thường xuyên có những bạn diễn không thể theo kịp được mạch diễn của chị ta, nhưng khả năng Tô Miên lại gần giống như Phương Tuệ, thậm chí để bắt được mạch diễn, tình cảm và khả năng diễn xuất của họ cũng cùng phát huy rất tốt.
Phương Tuệ mím môi đầy tiếc nuối.
Tô Miên không khỏi bật cười thành tiếng:
Hy vọng sau này sẽ lại có cơ hội hợp tác.
Cô thản nhiên đưa tay.
Lần này chị ta chỉ đóng một vai nhỏ, sau cảnh quay này chỉ ta chỉ còn xuất hiện trước máy quay một lần nữa là khi Lý Thư Thư chạy trốn bị bắt trở về, sau đó bị người què họ Tạ kia ra tay đấm đá chửi rủa ở cửa thôn.
Cho nên ngoài cảnh quay lần này ra, vai diễn của chị ta cũng gần như đã kết thúc.

Tôi không tin.
Lý Thư Thư lắc đầu, hai tay ôm chặt đầu gối mình.
Cô đang cố gắng thuyết phục mình nhưng cả người lại không nhịn được phát run.
Kỹ thuật diễn của Tô Miên thuộc loại điển hình gặp mạnh sẽ mạnh.
Cô giống như bọt biển vậy, tiếp thu rất nhanh.

Bé con, cháu còn nhỏ, học dần dần.
Diễn viên gạo cội Lý Cẩm Sắt an ủi Chu Tử Huân.

Cháu còn lớn hơn Tô Miên một tuổi đấy!
Chỉ là diện mạo có chút non nớt mà thôi.
Đạo diễn gặp được diễn viên thông minh, quay phim cũng thật đã ghiền.
Mà người xem gặp được một bộ phim có kịch bản hay, diễn viên diễn xuất tốt xem cũng thích mê.
A Vân khuyên Lý Thư Thư không có kết quả, sau đó ôm con rời đi.
Máy quay đặc tả Lý Thư Thư, sau đó cũng phóng to bóng dáng rời đi của AVân.
Chu Tử Huân cuối cùng cũng hiểu vì sao Tô Miên có thể giành được cúp Ảnh hậu, cúp Thị hậu.
Cô thật sự có loại năng lực này.
Cô đã nhịn đói ba ngày, cả người không còn một chút sức lực, lại gần như không ngủ khiến tinh thần cổ cũng suy sụp hồi lâu.
Cô mơ hồ cảm nhận được bản thân e rằng không còn chống đỡ được bao lâu nữa.
Có thể thấy ngày thường khi diễn cùng với cô ấy, Tô Miên vẫn luôn không phát huy toàn bộ thực lực của mình, chắc do sợ cô ta không thể bắt kịp mạch diễn.
Nghĩ đến đây, Chu Tử Huân hơi mất mát.

Đáng tiếc, chúng ta có ít cảnh quay chung quá, chỉ còn có một lần nữa thôi.
Phương Tuệ nghiêng đầu nói chuyện với Tô Miên.
Gặp được bạn diễn tốt đương nhiên sẽ có ý tưởng muốn hợp tác cùng.
Tuy cô ấy không có thiên phú trời sinh như Tô Miên nhưng trong nghiệp diễn này ngoài thiên phú ra thì sự cố gắng mỗi ngày lại càng quan trọng hơn.
Chỉ cần cô chịu nỗ lực, chỉ cần cô chịu được gian khổ thì sẽ ngày càng tốt hơn.

Ừm.
Phương Tuệ hào phóng nắm lấy.
Kết thúc cảnh quay này, Tô Miên lại tiếp tục hoá trang và dặm phấn để chuẩn bị quay cảnh tiếp theo.
Họ đơn thuần vỗ tay cho màn biểu diễn vừa rồi của Tô Miên và Phương Tuệ.

Tuyệt quá!
Chu Tử Huân rất nghiêm túc với diễn xuất, nhưng rất ít khi có thể phối hợp ăn ý với Tô Miên như vậy.

Cut!
Đạo diễn Tân Hoa ngồi trước máy quay, ánh mắt anh ta sáng ngời nhìn hình ảnh trong các máy quay.
Khi diễn viên gặp được một người bạn diễn phù hợp, diễn rất đã.
Cảnh quay này diễn rất hoàn mỹ.

Bốp bốp bốp...
Cũng không biết là ai vỗ tay trước, sau đó cả phim trường đều đồng loạt vỗ tay theo.

Haizz!
A Vân thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Lý Thư Thư mang theo sự đồng cảm và bất đắc dĩ.
Nhưng cô nhất định phải tự mình thử, dù sẽ chịu khổ một chút, nhưng không thể thì có thể làm gì? Không tự mình thử sức làm sao có thể hết hy vọng mà chấp nhận.
Đây là lần diễn xuất hiếm hoi khiến Phương Tuệ cảm thấy hạnh phúc trong nhiều năm qua.
Trước kia, chị ta đều ước gì đạo diễn có thể kết thúc nhân vật của mình bởi chị ta vô cùng lười biếng.
Tô Miên đứng dậy từ trên sàn nhà lạnh bằng, rồi cùng Phương Tuệ đi đến trước máy quay, chuẩn bị xem lại cảnh quay vừa rồi.
Trong một cảnh quay nhiều lời thoại như vậy mà cả hai diễn viên đều không quên lời thoại của đối phương, mạch lạc quay một lần duy nhất đã xong thật sự rất hiếm thấy.
Chu Tử Huân nghẹn lòng nói xong, nhưng chỉ lát sau cô ấy lại trở nên tràn trề sức sống:
Mặc kệ thế nào cháu cũng sẽ cố gắng.
Chu Tử Huân nắm chặt nắm tay, vẻ mặt đầy kiên định.
Lý Cẩm Sắt cười tủm tỉm gật đầu, bà cũng thấu rõ sự cố gắng của Chu Tử Huân.
Quay một lần đã có thể mạch lạc như thế, nhưng chưa chắc quay lại lần hai có thể mang đến hiệu quả như vậy.
Đạo diễn Tấn Hoa không muốn quay lại lần nữa, cho dù có thể tạo ra kết quả còn tốt hơn trước nhưng cũng có khả năng sẽ hủy diệt cảm giác liền mạch của lần này:
Đoạn này khá tốt rồi, không cần quay lại nữa.

Còn Lý Thư Thư cô nếu 5đã tới nơi này, ngoại trừ củi đầu trước số phận thì cô không còn cách nào khác.
So với bị bỏ đói bị đánh đập, cầm tù, còn không bằng ngoan ngoãn nghe lời.
Đây là hai con người vô tình bị vận mệnh trêu đùa.
A Vân rất có thể là khuôn mẫu trong tương lai của Lý Thư Thư, cũng có khả năng cô sẽ trở thành một AVân tiếp theo, nhưng cũng có thể không phải.
Cô ấy vẫn luôn cho rằng trong khoảng thời gian này mình thể hiện cũng coi như không tồi.
Nhưng khi nhìn Tô Miên diễn cùng người khác, loại hào quang rực rỡ tỏa ra từ người cô quả thật không che giấu được.
Mà Phương Tuệ cũng như thế.
Chị ta đã quen với việc diễn cùng một số nghệ sĩ lưu lượng nhưng lại không thể bắt kịp mạch diễn xuất của mình, hiện giờ lại có thể bất ngờ diễn xuất ăn ý với Tô Miên như vậy, khiến cho cả hai đều rất vui vẻ hạnh phúc.

Nói linh tinh gì vậy!
Đạo diễn Tân Hoa lại tức giận mở miệng cắt đứt suy nghĩ của Phương Tuệ.
Cảnh quay vừa rồi đã thật sự rất hoàn mỹ rồi.
Bởi trong khi quay, chỉ cần một chút cảm xúc hay diễn xuất chưa tới đều sẽ phá hỏng cảnh quay.
Khi hai người xem xong cảnh quay thì đều cảm thấy rất kinh ngạc, quả thật diễn rất tốt.
Mà diễn viên nhí tìm tạm ở trong thôn giờ đang được A Vân ôm trong lòng cũng rất phối hợp, ngoan ngoãn không khóc không ổn.
Bình thường những đứa trẻ khác ở độ tuổi đó đều rất nghịch ngợm nhưng trong lúc
Phương Tuệ và Tô Miên đối diễn, khi ống kính lia đến, đứa bé lại có thể khắc họa hình tượng con A Vân giống như đúc với màu sắc vô cùng chân thực.
Từ đó cũng tăng thêm không ít sắc thái cho cảnh quay này.
Tô Miên và Phương Tuệ phối hợp diễn rất xuất sắc, cũng rất liền mạch.
Diễn xuất của Phương Tuệ vẫn luôn rất tốt chẳng qua không được nhiều người biết đến.
Đạo diễn Tân Hoa mời rất nhiều diễn viên gạo cội đảm nhận vai phụ.

Bởi vì lịch trình khác nhau cho nên khó khăn làm mọi người mới tề tụ đông đủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.