Chương 402: Khoe khoang


Thế nhưng người xung quanh viện Tử Đằng đều là người quen mặt nhau cả rồi, một đám người già thường tụ tập giết thời gian, 8kể ra cũng có lúc nhàm chán.

Cụ Cố từng này tuổi rồi, cô đơn một mình, mỗi lên đi dạo ở công viên nhà đều không ch3iếm được lợi.

Ông thích đi dạo ở công viên nhỏ, mà cụ Hạ nuôi con chó tên Tướng Quân rất thông minh vẫn luôn rất đ9ắc ý.

Ha ha.
Sau khi cụ Cố dẫn theo hai thú cưng đi xa, bốn người đứng ở cửa nhà liếc mắt nhìn nhau, giống như đều đoán được ý đồ của cụ Cổ, rồi lại không nhịn được cười ra tiếng.
Mọi người đều biết nhưng lại giả vờ không nói ra.
Cụ Cố dẫn theo Đậu Nành và Cục Bông khí thế bừng bừng đi đến công viên nhỏ như thường ngày.
Bình thường anh không ở viện Tử Đằng thì thôi, giờ đã ở đây rồi, dù sao cũng nên đi cùng ông mới phải.

Cháu không cần đi cùng ông.
Cụ Cố hơi ghét bỏ phất tay, giọng nói còn hơi nghiêm khắc.
Trước đây khi chỉ có một mình, thật ra ông cũng rất mong Cố Quân Nghiên có thể trở về bầu bạn cùng mình nhiều hơn để ông còn khoe cháu trai.

Hai con phải ngoan, mẹ giao trọng trách bảo vệ ông nội cho hai con, hai con có làm được không?
Tô Miên lập tức dặn dò hai thú cưng của mình.

Được ạ.
Cục Bông và Đậu Nành đều phấn chấn tinh thần đáp lời cô.
Sau đó mọi người thấy cụ Cổ dẫn theo hai chú chó, mỗi con một bên trái phải, một người hai chó đi về phía công viên nhỏ trong viện Tử Đằng, nhìn còn rất có khí thế.
Cụ Cố ngẫu nhiên liếc mắt về phía chúng nó, tuy rằng uy nghiêm nhưng không giấu được vẻ yêu thích.
Cục Bông nhất thời vui vẻ nói với Tô Miên, Đậu Nành ở cạnh cũng gật đầu đồng ý.
Tô Miên thì như hiểu được gì đó, nhìn cụ Cô cảm thấy ông rất đáng yêu.
Đừng nghĩ hôm nay là Tết chứ trong công viên nhỏ cũng có không ít người già, cụ Hạ vẫn dẫn theo Tướng Quân ngồi giữa một đám ông già nói chuyện phiếm.
Khi cụ Cố dẫn theo Đậu Nành và Cục Bông đến, Tướng Quân vốn đang ngoan ngoãn nằm nhoài dưới chân cụ Hạ ngửi thấy mùi đồng loại thì lập tức đứng lên, thái độ hiền lành dòm ngó xung quanh.
Tướng Quân là giống Becgie chó Đức nên vẻ ngoài rất uy phong, nó lại được nuôi tốt nên bộ lông cũng mềm mượt.
Chuyện này khiến cụ Có mấy lần tức giận không thôi.
Bây giờ trong nhà có hai con chó biết tính toán 6đơn giản, vừa nhìn là biết là thông minh có linh tính, cụ Cố tự nhiên cảm thấy nên dẫn chúng nó ra ngoài khoe khoang một c5hút.

Chuyện đó, ta thấy thời gian còn sớm, ta ra ngoài xem đám già đời kia có đi dạo không.
Cụ Cố lập tức mất hết hứng chơi cờ.
Hơn nữa ông ta còn nuôi một con Tướng Quân, mỗi ngày đi dạo đều có bạn.
Vừa so sánh đã thấy cụ Cố rất thiệt.
Bây giờ trong nhà có hai thú cưng, còn rất thông minh, chuyện cưới hỏi của Cố Quân Nghiên và Tô Miên cũng đã quyết định xong.
minh, hơn nữa còn đang ở trong viện Tử Đằng nên Tô Miên không cần lo ông nội xảy ra chuyện gì.
Cô cũng biết trong viện Tử Đằng có một cái công viên nhỏ chuyên dành cho các ông già đi dạo vào buổi tối, thế nên để hai thú cưng đi cùng ông cũng tốt.

Thôi được!
Cụ Cố ra vẻ miễn cưỡng đồng ý, thật ra trong lòng rất vui.
Chắc là không đến một năm rưỡi nữa ông có thể bể chắt.
Nghĩ vậy, chẳng biết cụ Cố lấy đâu ra dũng cảm, nghĩ lập tức muốn khoe đứa chắt còn chưa chào đời.
Mà Đậu Nành và Cục Bông có thể thỏa mãn mong muốn hiện tại của ông, ông đương nhiên đứng ngồi không yên.

...
Đậu Nành liếc mắt nhìn nó, kiêu căng không thèm trả lời.

Tránh ra.
Cục Bông lại ghét bỏ hét nó.
Tướng Quân vô tội nhìn chúng nó, không biết bản thân làm sai điều gì.
Tướng Quân bình thường khá là oai phong, nay đột nhiên lộ vẻ hiền lành, nhìn thấy Đậu Nành và Cục Bông thì sáng mắt lên, sau đó lập tức chạy về phía hai con chó cái xinh đẹp.

Chào hai bạn, tôi là Tướng Quân.
Là một trong những con chó hiếm hoi xuất hiện trong viện Tử Đằng, lại còn độc thân, Tướng Quân rất cô đơn.
Khó khăn lắm mới nhìn thấy đồng loại nên nó vô cùng phấn khích, hơn nữa hai con chó này còn là chó cái.
Nhưng bây giờ dẫn theo hai chú chó kia, sau đó lại vô tình nhắc đến hôn lễ của cháu mình trước mặt cụ Hạ, ha ha, quá vui!

...
Cố Quân Nghiên từng được ông mong muốn dẫn đi dạo này lại bị ghét bỏ có hơi bất ngờ.

Ông nội thích chúng ta.
Cục Bông và Đậu Nành là chó, khá là mẫn cảm.
Hôm nay kiểu gì cũng phải để con Tướng Quân nhà cụ Hạ biết chó nhà ông giỏi!!
Cố Quân Nghiên và Cố Đình đều không đoán được suy nghĩ trong lòng ông nhưng nhìn thấy ông cầm gậy chống chuẩn bị ra ngoài, Cố Quân Nghiên không yên tâm nên chuẩn bị đi cùng ông.
Cụ Cổ lớn tuổi rồi, giờ còn là đêm ba mươi, cả nhà đoàn tụ vui vẻ, sao có thể để ông đi dạo một mình.
Cô cũng nghe thấy Cố Quân Nghiên nhắc đến con chó Tướng Quân, không lẽ ông nội muốn đưa hai chú chó ra ngoài khoe khoang?

Ông nội, hay là để Đậu Nành và Cục Bông đi cùng ông đi, vừa khéo chúng nó cũng muốn ra ngoài đi dạo!
Chỉ cần đi dạo là nhu cầu cơ bản.
Đậu Nành và Cục Bông đều thông
Đều nói người già tính trẻ con, cụ Cố già rồi nên cũng có xu hướng trẻ hóa tính cách.
Bình thường ông ăn cơm chiều xong toàn đi dạo một mình, đứa cháu Cố Quân Nghiên tuổi không còn nhỏ mà vẫn chẳng có tin cưới hỏi gì.
Bây giờ đứa cháu nhà họ Hạ đã đính hôn khiến cụ Hạ suốt ngày khoe khoang.
Hai chúng nó được Tô Miên dặn dò phải bảo vệ cụ Cố, phải phối hợp thật tốt cho ông nở mày nở mặt nên đương nhiên chúng nó cũng biết sự tồn tại của Tướng Quân.

Cục Bông còn nhỏ lại hung hăng nên đương nhiên sẽ gây khó dễ trước.

Đậu Nành là một con chó có khí chất trầm ổn, nên hoàn toàn không thèm để ý Tướng Quân chạy đến nịnh nọt.

Từ khi Tướng Quân đứng lên chạy ra ngoài thì các cụ già đều từng nắm giữ vị trí quyền cao chức trọng đang nói chuyện phiếm kia đều phát hiện sự xuất hiện của cụ Cố, cũng thấy được Cục Bông và Đậu Nành ông dẫn đến.


Ồ, Tướng Quân nhà ông muốn thị uy à.
Tướng Quân là chó Becgie Đức nên trông nó vô cùng mạnh mẽ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.