Chương 42: Xin giúp đỡ


Thành phố S này thật sự không có ai có thể làm khó được Cố Quân Nghiên.


Đường tổng, là anh ta ra tay trước.
Người đứng đầu nhóm bảo vệ quán 8bar đứng ra giải thích với người đàn ông kia, hình như cũng ý thức được Cố Quân Nghiên không đơn giản.
Cố Quân Nghiên dùng kính chiếu hậu trong xe nhìn thoáng qua Tô Miên, hồi lâu:
Gọi anh trai đi.
Tô Miên chợt cảm thấy ảo não.

Hửm?
Cố Quân Nghiên nhướng mày.

Anh Đường Thích.
Tô Miên từng có duyên gặp mặt Đường Thích này vài lần, là bạn của Cố Quân Nghiên, cũng là đại thiếu gia nổi danh ở thành phố S.
Chỉ là Tô Miên không ngờ rằng, quán bar nghe nói đứng đầu về lợi nhuận ở thành phố S này, quán bar Muse mỗi năm thu hàng trăm triệu này vậy mà lại do Đường Thích mở.

Câm miệng.
Người đàn ông được gọi là3 Đường tổng này phất tay một cái ngắt lời người quản lý bảo vệ kia, ánh mắt lại nhìn Cố Quân Nghiên, vẻ mặt đầy lấy lòng:
Tôi để người khác dẹp ra n9hường chỗ, nếu cậu chưa đánh đã thì cứ tiếp tục nhé?

Nhàm chán.
Cố Quân Nghiên lạnh mắt liếc nhìn anh ta, hất tay làm đổ tất cả mọi thứ trên quầy 6bar xuống, sau đó cất bước đi về phía Tô Miên.

Cố Quân Nghiên, cậu đập quán bar của tôi mà bày ra thái độ này có phải quá nhẹ nhàng không, c5ó tin tôi báo cảnh sát hay không?
Người đàn ông hơi bất mãn với thái độ của Cố Quân Nghiên, lên án sự kiêu ngạo của Cố Quân Nghiên.

Đi.
Cố Quân Nghiên lên tiếng nói thẳng với Tô Miên.

Cố Quân Nghiên, tôi đây cũng chẳng so đo với cậu, cậu đập nát quán bar của tôi thì tốt xấu gì cũng nên mời tôi ăn khuya gì đó chứ!
Cố Quân Nghiên bận rộn rất hiếm khi gặp mặt, Đường Thích tỏ vẻ không thể để Cố Quân Nghiên đi luôn như vậy.

Ừm!
Đồng Đồng nhíu mày vẫy vẫy tay.
Có thể là rượu ảnh hưởng đến đầu óc, cô gọi Đồng Đồng thế nào cũng không tỉnh, Tô Miên tổn hết sức chín trâu hai hổ cũng không thể đưa Đồng Đồng ra khỏi xe được, mà Cố Quân Nghiên đã dừng xe, lúc này lại đang đứng
Bởi vì đã uống rượu, nên Đồng Đồng dưa lên trên vai Tô Miên yên tĩnh nhắm mắt lại, còn Tô Miên thì ngẩng đầu nhìn trộm Cố Quân Nghiên.

Cảm ơn.
Tô Miên nói lời cảm ơn.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng không thấy kỳ lạ nữa, nếu ở nơi như thành phố S mà không có bối cảnh, thì không thể nào yên ổn thuận lợi mở được một quán bar.

Đúng là em gái Tô Miên rồi, lâu lắm không gặp, hình như em gái Tô Miên lại xinh đẹp hơn.
Đường Thích cười tủm tỉm chào hỏi Tô Miên, nên bước đi tới, ánh mắt cũng dừng lại trên người Tô Miên và Đồng Đồng ở bên cạnh cô.
Tô Miên kéo Đồng Đồng đi ra ngoài, nghe những lời Đường Thích đang đuổi theo nói vậy thì không hiểu sao lại buồn cười, nhưng cũng không nói thêm gì cả.
Đông Đông yên tĩnh bị Tô Miên kéo đi, đầu óc mơ màng, người đầy mùi rượu.

Ừm.
Tô Miên kéo Đồng Đồng ngồi xuống ghế sau chiếc xe việt dã của Cố Quân Nghiên.
Cố Quân Nghiên ngồi vào ghế điều khiển, phất tay với Đường Thích ở bên ngoài:
Hôm nào có thời gian tụ tập sau.

Được.
Đường Thích gật đầu.

Cậu cách xa con bé một chút.
Cố Quân Nghiên nghe Đường Thích mở miệng ra là em gái Tô Miên, không hiểu sao lại thấy không thoải mái, nhíu mày giơ tay bảo vệ Tô Miên.

Xì!
Đường Thích xem thường Cố Quân Nghiên, sau đó quay đầu lại dặn dò bảo vệ và quản lý quán bar bên kia:
Sau này đừng để những người này vào quán bar nữa!
Đường Thích chỉ dùng một câu thôi mà đã cho đám Diệp Chí Quân năm nào cũng là khách VIP kia vào trong sổ đen.
Nhưng mà đề nghị của Đường Thích lại bị Cố Quân Nghiên trực tiếp xem nhẹ.

Được rồi, tôi mời cậu ăn bữa khuya còn không được sao? Cho chút thể diện đi nào!
Đường Thích đuổi theo bóng lưng Cố Quân Nghiên, vô cùng bất đắc dĩ thỏa hiệp.

Thôi đi, chẳng đáng bao nhiêu tiền.
Đường Thích phất tay, phát hiện Cố Quân Nghiên thật sự không muốn ăn khuya, nên cũng không nói gì thêm nữa:
Trông uống không ít đâu, cần sắp xếp xe không?
Đường Thích Thất hất cằm về phía Tô Miên và Đồng Đồng.

Không cần.
Cố Quân Nghiên tùy ý từ chối, dùng ánh mắt ý bảo Tô Miên sẽ đi với anh.
Đồng Đồng đã uống đến say khướt mơ màng, tuy rằng ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh Tô Miên, nhưng Đường Thích lăn lộn nhiều năm trong quán bar, chút ánh mắt này đương nhiên vẫn có.
Hơn nữa, Cố Quân Nghiên có tính tình thế nào anh ta đã biết, cậu ta có thể ra tay chứng tỏ thật sự rất tức giận, chỉ là Đường Thích không ngờ được rằng, nguyên nhân gây ra sự việc này hình như có liên quan tới Tô Miên.
Hơn nữa, giờ đã hơn nửa đêm, Cố Quân Nghiên lại giằng co một trận, dù thế nào cũng đã đói bụng rồi.
Đường Thích cho rằng Cố Quân Nghiên nên mời anh ta ăn một bữa khuya để đền bù một chút.
Tiểu khu Tô Miên sống khá cổ xưa, trị an cũng không được tốt lắm, nên Cố Quân Nghiên đã lái xe đưa cô đến tận dưới lầu.

Đồng Đồng, tỉnh lại đi.
Tô Miên định đánh thức Đồng Đồng đang dựa vào cô ngủ.
Xe việt dã khởi động rồi rời khỏi quán bar náo nhiệt, Cố Quân Nghiên im lặng lái xe.
Tô Miên kéo Đồng Đồng ngồi ở ghế sau.
Cố Quân Nghiên lái xe tới đây, xe đỗ ngay ở cửa quán bar, ngày thường xe bình thường sẽ không ngạo mạn ngừng ở cửa quán bar như vậy, nhưng Cố Quân Nghiên lo lắng nên cũng chẳng quan tâm, bởi vì biển số xe của Cố Quân Nghiên quá trâu bò, nên ngừng ở cửa quán bar mà không có ai dám di chuyển.

Lên xe.
Cố Quân Nghiên nói với Tô Miên.
Tô Miên trực tiếp giả vờ làm ra vẻ mình không nghe thấy, nghiêng đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe.
Cố Quân Nghiên thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa mà tập trung lái xe, đưa Tô Miên đến bên ngoài căn hộ của cô:
Về tiểu khu Tourmaline à?

Vâng.

Vì sao không chuyển nhà, không phải dì đã bảo em ở tiểu khu Nhạc Dương sao?
Cố Quân Nghiên hiểm khi lại chủ động.
Nhưng may mắn sau khi Đồng Đồng uống rượu xong rất ngoan, lại bởi vì ỷ lại Tô Miên nên luôn đi theo Tô Miên, Tô Miên đưa cô ấy đi đâu cô ấy sẽ tới đó.

Được rồi, bữa khuya thì thôi đi, tổn thất của quán bar sau này cứ nói với tôi.
Đều là người chẳng thiếu tiền, Cố Quân Nghiên tất nhiên sẽ không đập quán bar của Đường Thích mà không bồi thường.

Em quen rồi.
Tô Miên đầu có quen chứ, người từ chối chuyển nhà đó là nguyên chủ Tô Miên.
Hai người nói chuyện hai câu đơn giản, sau đó Cố Quân Nghiên lái xe vào trong tiểu khu Tô Miên sống.

Vâng.
Quản lý quán bar bên cạnh lập tức đáp lời.
Còn tất cả tổn thất của quán bar và vết thương Diệp Chí Quân, thêm cả vết thương của bảo vệ quán bar, những thứ đó rất hiển nhiên đều không cần Cố Quân Nghiên bồi thường, Đường Thích làm ông chủ phía sau quán bar tất nhiên sẽ xử lý.
Cố Quân Nghiên không để ý đến anh ta.

Ấy! Em gái Tô Miên? Em là Tô Miên nhỉ!
Người đàn ông kia cũng đi theo hướng Cố Quân Nghiên, nên cũng nhìn thấy Tô Miên, chỉ là giọng điệu có chút không chắc chắn.
Đường Thích có tính cách tương đối rộng rãi, nếu so với Cố Quân Nghiên trầm ổn, Đường Thích lại là một công tử đào hoa.
Cố Quân Nghiên và bọn họ đều mặc quần thủng đáy cùng nhau trưởng thành, năm đó thành phố S chính là thiên hạ của đám con cháu đại viện bọn họ, Cố Quân Nghiên dẫn đầu, một đám con cháu cán bộ cao cấp đúng là không sợ trời không sợ đất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.