Chương 68: Gật đầu


Lúc này, Tô Miên cũng đã dẫn theo Hắc Dạ đi tới.


Có phải anh ta trêu chọc em không?
Tô Miên vuốt bộ lông của bé Lài hỏi. 8

E rằng trở về phải thoa mỹ phẩm lên mặt như trét tường quá.
Chương trình đã quay xong, ngồi trên xe quân đội sắp xếp, camera cũng đã đóng hết.
Chương trình giải trí hai mươi ngày, tổng cộng bị cắt thành chương trình mười hai tập phát sóng, tài liệu sống cũng đã đủ rồi, đương nhiên sau khi rời khỏi quân đội cũng sẽ ngừng quay.

Bé Lài thật tốt.
Tô Miên nghe vậy sờ sờ đầu của bé Lài.

Em đã mắc lỗi, sẽ bị phạt nhỉ!
Lúc này bé Lài cũng biết mình mắc lỗi, nhưng lúc tấn công Hoàng Lượng nó cũng chỉ thật sự giận đến không chịu được thôi.
Mãi đến khi chương trình giải trí quay xong theo thời gian quy định lúc đầu, chó nghiệp vụ mỗi người huấn luyện cũng giành được vinh dự vô cùng lớn, đồng thời mấy người Tô Miên cũng lấy được quân hàm tạm thời của riêng quân nhân.
Mặc dù chỉ làm quân nhân trong hai mươi ngày ngắn ngủi, hai mươi ngày này huấn luyện cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng mọi người đều cảm thấy quay chương trình giải trí này đã thu hoạch được rất nhiều cái hay.

Anh ta cứ mắng em, mắng em ngốc, bé Lài đòi 6lại công bằng thay em.
Chó nghiệp vụ Hoàng Lượng huấn luyện tên Chanh, là một bé gái ngoan ngoãn.
Bé gái vốn còn nhỏ tuổi5, lúc huấn luyện nhìn thấy vòng lửa kia lại sợ hãi nên cứ chần chừ không muốn phối hợp, Hoàng Lượng bèn nhỏ giọng măng nó.

Vâng.
Bé Lài nhìn Hứa An Sinh gật gật đầu.
Hứa An Sinh cũng rất được động vật yêu thích, chỉ chốc lát bẻ Lài đã được Hứa An Sinh trấn an, thấy vậy tất cả mọi người đều yên tâm hơn nhiều.
Trước mắt không có camera đuổi theo, rõ ràng mọi người đều thoải mái hơn nhiều, không có gánh nặng hình tượng, từ đầu đến cuối Hoàng Lượng đều chưa từng qua lại nhiều với Tô Miên.
Ngày đầu tiên sau khi Tô Miên từ chối đẩy hành lý giúp gã ta, gã ta lập tức biển Tô Miên thành người vô hình trong suốt, dù hai người không trò chuyện nhưng cũng đã

Không sao đâu, bé Lài không sai.
Tô Miên lắc đầu.
Đối với người kỳ lạ như Hoàng Lượng, bản thân Tô Miên có thể khoan dung, nhưng sẽ không để Hoàng Lượng tùy ý bắt nạt chó nghiệp vụ, Tô Miên không cho phép Hoàng Lượng làm ra chuyện như vậy, cho dù đây là một chương trình giải trí, Tô Miên cũng sẽ không vui.

Ngoan, không sao đâu, có anh trai ở đây mà! Anh trai sẽ bảo vệ em.
Hứa An Sinh bị trừng phạt, mỗi ngày cần dậy sớm giúp đỡ cho chó ăn, nhưng vẫn vui vẻ tự cho mình là anh trai của bé Lài.
Thái độ cậu ta bá đạo ôm lấy bé Lài, dáng vẻ chắc chắn sẽ không cho ai bắt nạt bé Lài.
Trên thế năng Hắc Dạ không đầu lại Khoai Tím và Koi còn trẻ tuổi, nhưng trên huấn luyện mô phỏng đối phó với các loại ma túy, tìm kiếm đồ vật đều giành được thành tích đầu.
Tô Miên mang theo nó huấn luyện liên tục, cũng từ vất vả đến quen thuộc.
chung rất yên ổn.

Thật sự hâm mộ nhóc con em ấy, phơi nắng tận hai mươi ngày mà chỉ đen có chút xíu.
Sau khi đen đi một chút, giá trị nhan sắc của Tô Miên vẫn giết một đám tiểu hoa trong nháy mắt, lại thêm trang điểm nhạt, không cần nghĩ vẫn nghiêng nước nghiên thành như trước.
Hoàng Lượng đi trạm y tế xong trở về, buổi huấn luyện lập tức tiếp tục.

Kỳ binh thần khuyển
tổng cộng ở lại hai mươi ngày trong quân đội, cách huấn luyện mỗi ngày đều không giống nhau, cũng sẽ thiết kế đủ kiểu huấn luyện mô phỏng theo từng giống chó.
Vào ngày thứ hai mươi mốt, đám người Tô Miên được đưa ra khỏi quân khu thành phố S, Tô Miên bị phơi nắng hơi đen, nhưng dù sao cũng xem như tốt.
Tề Nguyệt còn đen hơn Tô Miên rất nhiều, làn da vốn đã không đẹp lắm, mấy ngày nay luôn để mặt mộc, vừa phơi nắng vừa huấn luyện, làn da thật sự đã tệ đi không ít.

Đều là mỗi ngày mặc quân trang như nhau, sao chị đen mà em lại không thay đổi chút nào vậy, không công bằng mà!
Tể Nguyệt tràn đầy oán hận.

Hì hì, đen chứng tỏ khỏe mạnh mà.
Tô Miên nghe vậy cười trấn an.
Lúc đầu tiểu đội trưởng Điền Sùng Quang còn muốn ngăn cản Tô Miên đến gần bé Lài, dù sao bé Lài vừa mới không khống chế đư3ợc cảm xúc, không chừng cũng sẽ công kích Tô Miên.
Chó Ngao trời sinh khát máu, nhưng đối mặt với Tô Miên đến gần, bẻ Lài 9cũng không hề không khống chế được cảm xúc, chỉ là cúi đầu, vẻ mặt hơi ủ rũ.

Em thật sự chỉ đen một chút sao? Chị Tể Nguyệt, chị đừng lừa em.
Tô Miên mắt thấy Tề Nguyệt đen hơn, cũng nhìn thấy cánh tay của mình bị đen, nhưng không biết cụ thể đã đen bao nhiêu.
Cho dù soi gương mỗi ngày cũng luôn sợ
Hứa An Sinh gật đầu, đưa tay sờ sờ bé Lài, bé Lài cũng rất ỷ lại Hứa An Sinh, đương nhiên nó cũng sẽ không ghét Hứa An Sinh đến gần và vuốt ve.
Vì chuyện khi nãy, lúc này bé Lài vẫn đang nức nở nghẹn ngào, vô cùng đáng thương.
Không so sánh không biết, vừa so sánh đã giật nảy mình.
Hai cánh tay trắng đen vô cùng rõ ràng, lúc trước Tô Miên vẫn chưa phát hiện ra, vì phần nhiều đều mặc quân trang huấn luyện, lúc này sau khi mặc áo phông đơn giản, nhìn thấy cánh tay của Tề Nguyệt, Tô Miên mới phát hiện mình thật sự không tính là đen.
Cậu ta tin bé Lài không cố ý cắn người, chắc chắn là Hoàng Lượng kia làm người ta chán ghét, cậu ta cũng không thích Hoàng Lượng!
Cậu chịu trách nhiệm trấn an cảm xúc của bé Lài.
Điền Sùng Quang dặn dò Hứa An Sinh, tiện thể phạt cậu ta vì không huấn luyện tốt bé Lài, cho bé Lài cắn người.
Mặc dù không phải vấn đề lớn, Điền Sùng Quang vẫn cho Hứa An Sinh một sự trừng phạt nhất định.
Bé Lài vẫn ủ rũ.

Chắc chắn bé Lài bị chọc giận, bé Lài nhà tôi vô cùng ngoan ngoãn mà.
Hứa An Sinh cũng thích bé Lài, bảo vệ như lẽ dĩ nhiên, thậm chí cũng không quan tâm bé Lài làm sai.
mình tưởng lầm, phụ nữ đối với lời khen của người khác chỉ có thể chọn nghe một nửa thôi.

Em tự xem đi.
Tề Nguyệt ngồi bên cạnh Tô Miên, tức giận duỗi tay so sánh với Tô Miên.

Ở cùng nhau hai mươi ngày, phải xa nhau thật sự có chút không nỡ.
Hứa An Sinh nói tiếp.

Yên tâm, trong tháng tám chương trình sẽ phát sóng, chúng ta sẽ gặp nhau ở buổi họp báo thôi!
Dù sao nhắc đến chia tay cũng sẽ có thương cảm, Hồng Đào là người lớn tuổi nhất bèn cất tiếng nói chuyện.
Gã ta cho rằng không ai có thể nghe thấy, nhưng chúng nó là chó nghiệp vụ, thính lực của tai chúng nó nhạy bén hơn người bình thường rất nhiều.
Cho dù là tiếng rất nhỏ, chúng nó cũng nghe thấy rõ ràng, bé Lài thấy nó luôn bị quở trách, bị mắng nhiếc thì lập tức nổi giận.
Tô Miên cũng rất thích bầu không khí của chương trình thế này, đương nhiên ngoài Hoàng Lượng ra.
Cũng vì vậy Tề Nguyệt có thể tùy ý nói mấy câu đùa giỡn, mặc dù không vì thế mà sinh ra bao nhiêu tình hữu nghị vững chắc, nhưng cũng có thể giống như bạn bè.

Thôi đi, ai cũng nói một trắng che trăm xấu, trên đời này có mấy người phụ nữ thích đen chứ.
Tề Nguyệt lắc đầu.
Hai mươi ngày ở chung này, tổng thể mọi người đều sống chung không tệ, cũng không có các kiểu lục đục mâu thuẫn, ganh đua khoe sắc giống như suy đoán của người bên ngoài chương trình.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.