29 Có một đứa bé dưới kia, dưới cầu kia kìa!
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 1427 chữ
- 2020-05-09 04:28:59
Số từ: 1407
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Giữa cảnh hỗn loạn của mấy đám cháy, Gantulga nhận ra Soyombo ngay lập tức. Gã chen lẫn vào những người được lính cứu hỏa sơ tán trong cơn hoảng loạn khỏi tòa nhà thứ hai. Chỉ có điều Soyombo không hề hoảng loạn. Gã bình thản đi theo dòng người. Khi một y tá lo lắng về vết thương sau đầu gã, gã cộc cằn gạt phắt người này ra, thậm chí chẳng buồn nhìn tới anh ta, rồi để mình bị cuốn đi theo đám đông. Dần dần từng tí một, vô thanh vô tức, gã thận trọng đi ra khỏi vùng cấp cứu. Gantulga đã cố cảnh báo Oyun nhiều lần, nhưng bị nữ thanh tra mắng át đi.
Người ta gọi gã là Soyombo vì cái hình xăm của gã. Gantulga chưa bao giờ nhìn thấy biểu tượng quốc gia của Mông Cổ trên vai gã, song những cô gái mà gã từng đưa lên căn hộ của mình đã nói cho cậu nhóc biết về nó. Sau những cuộc hẹn hò của họ, trên mấy cầu thang bỏ hoang hay trong các căn hộ trống, mấy cô này thích thú dạy cho cậu nhóc những thứ liên quan tới yêu đương, và một hôm, một trong số họ đã dùng son môi vẽ hình xăm của gã kia lên bụng Gantulga. Ở chính giữa hình vẽ, nơi chế độ trước đã thay biểu tượng Âm và Dương bằng hai con cá có mắt luôn mở to tượng trưng cho sự cảnh giác của nhân dân, gã cho xăm lên da mình một hình chữ thập lạ lùng có bốn cạnh bị bẻ gập đôi theo góc vuông. Gã là một kẻ hung hãn, bẩn thỉu với các cô gái, nhưng là một khách thường xuyên, và giữa họ với nhau, các cô gọi gã là Soyombo.
Gã đàn ông đã hiểu là rình rập giữa đám đông kia có những đôi mắt cảnh giác và chăm chú đang tìm kiếm các manh mối. Gã đã cảm nhận thấy điều đó từ lâu trước khi nhìn thấy cô gái đáng lẽ gã phải giết trong đường hầm của hệ thống ống nước. Gã không nghĩ cô ta có thể nhìn thấy khuôn mặt mình khi đứng ngược luồng ánh sáng chiếc đèn pin, nhưng ai đó đã đánh ngất gã, và rất có thể cô ta đã có đủ thời gian để nhận diện gã trước khi đi cứu con nhóc con gái tên cớm. Gã quan sát họ mà không chậm bước lại và tự hỏi liệu tay cớm đó có phải là người đàn ông đang ở cạnh cô gái hay không. Trong cùng luồng suy nghĩ, gã tự nhủ sẽ phải khử cô gái và cảnh giác với tay cớm. Trong cơn hỗn loạn chung do chính gã tạo ra, đó là hai người duy nhất còn giữ được sự bình tĩnh của những kẻ đi săn thực thụ. Giống như gã.
Gã từng bước rời xa khu vực được ánh lửa của mấy vụ cháy và ánh đèn cứu hộ rọi sáng, rồi lủi vào một góc tối tăm để rũ bỏ bộ dạng nạn nhân đang được sơ tán. Khi xuất hiện trở lại, gã đã là một kẻ tò mò dự khán. Gã hòa lẫn vào đám đông những người tò mò, đi từ nhóm này qua nhóm khác để bày tỏ ý kiến về sự lạ lùng của những vụ nổ cũng như sự kém cỏi của lực lượng cứu hộ, và cứ mỗi lần lại lùi xa hơn một chút khỏi hiện trường. Khi thấy ba người đàn ông và một người phụ nữ quay lưng lại với các đám cháy để trở về nhà, gã tới gia nhập cùng họ, vừa đi vừa chuyện trò. Gã rời khỏi họ khi mấy người này đi vào gian tiền sảnh tối om của tòa nhà cuối cùng trong khu dân cư để đi lên tầng. Gã trao đổi với họ một câu giễu cợt cuối cùng về đám lính cứu hỏa vô tích sự rồi đi ngang qua tiền sảnh để ra ngoài ở phía đối diện của tòa nhà. Cảm giác lúc đó như thể đang ở bên ngoài một tòa thành với khu lều tối tăm chìm trong màn đêm ở trước mặt gã.
Gã dấn bước không chút e sợ, với bước chân vững chãi và nhanh nhẹn, và Gantulga phải cực kỳ vất vả để bám theo gã bằng cách nhảy nhót trong bóng của các hàng rào. Đi thêm hai khối nhà, hai người tới những con đường nhỏ trên lòng con sông cũ lát bê tông giờ đây trở thành đập lộ thiên cho nước mưa từ các cơn dông và nước chảy ra khi tan băng vào mùa xuân. Gantulga nấp vào sau một căn lều để chờ cho Soyombo đi qua khu vực trống trải vắng vẻ rộng thênh thang của đập. Một con chó gầm gừ trong bóng tối và một người đàn ông lớn tiếng quát nó. Cậu nhóc lao vụt tới ép sát người vào một bờ rào ở phía bên kia con đường hẹp. Khi cậu đánh liều ghé mắt để tìm lại Soyombo, gã đã biến mất. Đến lượt cậu nhóc lại vội nhao tới để vượt qua khoảng trống chừng hai chục mét. Một cây cầu bằng bê tông nhỏ được đổ khuôn không mấy khéo léo bắc ngang qua kênh để dẫn sang phần còn lại của khu lều và mê cung những hàng rào của nó. Gantulga lao đi chạy vội qua cầu, nhìn quanh tìm kiếm xem Soyombo có thể biến mất sau hàng rào nào.
Cậu nhóc chạy tới con đường chạy dọc đập vừa đúng lúc một chiếc mô tô bốn bánh bất ngờ xuất hiện lao thẳng vào cậu. Cậu nhóc chỉ vừa kịp có thời gian nhận ra Soyombo trước khi bị đâm mạnh và hất văng ra đất. Có thứ gì đó gãy răng rắc trong chân cậu, và khi tìm cách nhổm dậy, một cơn đau ở đùi làm cậu ngã vật ra ngay tại chỗ. Cậu đưa mắt tìm trợ giúp và chỉ thấy cặp đèn hậu của chiếc mô tô bốn bánh đột nhiên sáng lên. Soyombo dừng xe, ngoái đầu lại nhìn cậu nhóc, rồi cài số lùi. Gantulga lăn người tới tận bờ đập có những thành dốc thoai thoải chìm trong bóng tối. Cậu thả người rơi xuống đó, hét lên đau đớn mỗi lần va nẩy người trên bê tông đúng lúc Soyombo nghĩ đã nghiền nát được cậu. Nhưng bị cuốn theo đà lùi, gã cũng không thể kiểm soát được chiếc mô tô bốn bánh và đến lượt chiếc xe cũng lật nhào, động cơ gầm rú trong không trung. Soyombo kịp nhảy khỏi xe và lập tức đứng dậy với khẩu súng trên tay. Gã chạy tới tận bên bờ đập, tìm kiếm Gantulga lúc này đang trườn người nấp trong bóng cây cầu. Chiếc mô tô bốn bánh lộn ngược rơi xuống, tạo thành một bức tường thành ngoài mong đợi dưới chân cậu, và cậu nhóc bò tới nấp đằng sau nó. Song Soyombo không phải là kẻ dễ buông tha con mồi. Gantulga kinh hoàng nhận thấy gả đang chuẩn bị leo xuống để tìm cho ra và kết liễu cậu.
May mắn thay, những giọng nói đầy lo ngại bỗng vang lên đúng lúc đó, kèm theo tiếng chó sủa. Soyombo do dự, đưa mắt nhìn về phía mấy căn lều, rồi cúi xuống săm soi bên dưới đập thêm lần nữa, sau đó tức giận chửi rủa. Gantulga thấy gã đứng dậy, bắn một phát về phía mấy căn lều để có thêm vài giây, sau đó bắn bừa bãi hết băng đạn vào vùng bóng tối dưới cây cầu. Cậu nhóc nghe thấy tiếng những viên đạn xuyên qua thân chiếc mô tô bốn bánh và đập vào bê tông, và giật mình sợ rằng một trong những viên đạn sẽ làm cháy bình xăng. Rồi cậu nghe thấy tiếng bước chân Soyombo bỏ chạy, tiếp theo đến lượt những giọng nói đầy phẫn nộ lùa theo sau gã, rồi nhận ra những tiếng thì thầm tò mò và lo lắng đang lại gần.
Gọi cấp cứu đi! Có một đứa bé dưới kia, dưới cầu kia kìa!