30 …tìm cách tới thiền viện…
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 1087 chữ
- 2020-05-09 04:28:59
Số từ: 1069
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Anh không còn là người như trước nữa,
Erdenbat nói.
Bố cũng không phải là con người mà bố đang chưng ra,
Yeruldelgger đáp.
Có thể, nhưng tôi dù sao vẫn còn là ai đó, trong khi anh, dần dần anh chẳng còn là gì nữa.
…
Anh không thể cứ tiếp tục như thế này, Yeruldelgger. Anh đang đánh mất tất cả. Anh đã trở thành tay cớm già cau có và bạo lực. Anh hành hung nhân chứng, anh đánh cả con gái mình, anh bắn người cung cấp tin cho anh, anh không tôn trọng thứ bậc trật tự nào cả, anh chỉ điều tra cho riêng anh, không đếm xỉa đến ai hết…
Yeruldelgger đã thức dậy ngay trước lúc bình minh, vào thời khắc chim chóc cũng thức dậy để cất tiếng hót. Sương giá ẩm ướt trong rừng đã châm vào mũi ông và cào vào hai bên hông ông. Ông chiêm ngưỡng bình minh vô hình nhuộm bạc hồ nước và đường chân trời, rồi làm nền trời ửng hồng sau màn sương mù xanh nhợt, và cuối cùng làm cả thung lũng chìm trong thứ ánh sáng ấm áp, vàng óng khiến bờ hồ quanh các căn lều bốc hơi nghi ngút. Sau đó, ông quay vào lều chuẩn bị món trà bơ muối thật nóng rồi kéo một chiếc ghế đẩu nhỏ ra ngoài sàn gỗ để ngồi đó, nhìn ra hồ nước, chờ đợi Erdenbat. Ông ta xuất hiện một lát sau đó, biết chắc viên cảnh sát đã đợi mình.
Họ sẽ sớm sa thải anh, Yeruldelgger, tôi hy vọng là anh hiểu điều này. Chuyện đã được quyết rồi. Sẽ sớm, rất sớm thôi!
Bố tin là con chưa biết chuyện rồi hay sao? Có đáng mất công để hành hung con rồi lôi con tới tận đây để nói ra chuyện này không?
Tôi cho nện anh một trận để buộc anh phải tới đây vì anh là một gã cứng đầu như lừa, con trai ạ, và chính tại nơi này cuộc sống của anh sẽ tiếp tục. Điều tôi sắp sửa đề nghị với anh, tôi chỉ đề nghị một lần thôi, tại đây và bây giờ. Hãy rời khỏi ngành cảnh sát và tới đây làm việc cho tôi.
Thế nếu con từ chối?
Nếu anh từ chối, cuộc sống của anh sẽ trở thành địa ngục.
À,
Yeruldelgger giễu cợt,.
cuộc sống của con đã là địa ngục rồi.
Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của cái xấu, chàng trai ạ, chúng luôn biết cách tìm ra những lý do bất ngờ để làm anh phải chịu thống khổ hơn nữa.
Thú vị đấy, con có cảm tưởng đề nghị này nghe giống lời đe dọa. Con có nhầm không nhỉ?
Anh nhầm rồi. Chẳng ai cần đe dọa anh về điều tồi tệ nhất, anh biết quá rõ cách tự đưa nó đến với mình. Tôi đề nghị anh rời ngành cảnh sát và phụ trách bộ phận an ninh của tôi. Trong vài tuần nữa sẽ diễn ra lễ hội naadam lớn tại Oulan-Bator, và tôi sẽ mời tới đó rất nhiều nhân vật quan trọng. Tôi sẽ đón tiếp một nhóm người nước ngoài giàu có, và thậm chí sẽ tổ chức ngay tại đây một lễ hội naadam
lớn riêng tư. Tôi định sẽ đi xa hơn chút nữa trong chính trị và kinh doanh, và tôi cần một người như anh. Hay đúng hơn là ai đó như con người trước đây của anh và anh vẫn có thể trở lại. Tôi biết anh đã phải trải qua những gì. Đừng quên chúng ta đã cùng nhau vượt qua thử thách đó…
Không, con đã trải qua thử thách của con một mình. Bố có thể cũng đã trải qua thử thách của mình, nhưng con đã trải qua phần của con một mình!
Anh muốn nói thế cũng được. Có thể thấy ngay là anh vẫn chưa quên cơn phẫn nộ của mình, con trai, nhưng nếu anh chấp nhận, chúng ta có thể tính đến việc anh ở lại đây đảm bảo an ninh cho trang trại và lễ hội naadam
trong thời gian bình tâm lại. Anh sẽ trở lại Oulan-Bator gặp tôi khi anh cảm thấy đã sẵn sàng. Đề nghị của tôi là vậy đấy. Anh có thể ở lại đây để suy nghĩ bao lâu cũng được.
Không cần mất công đâu, thưa bố. Con sẽ quay về Oulan-Bator. Cảm ơn bố về lòng mến khách.
Erdenbat nhìn Yeruldelgger không đáp. Ông ta không hề ghét viên cảnh sát, cùng sức mạnh và sự ngoan cố của ông. Cơn phẫn nộ thậm chí còn biến ông thành nguồn sức mạnh hung hãn và quý giá. Ông ta chỉ càng thấy nuối tiếc hơn khi buộc phải hủy hoại viên cảnh sát.
Tùy anh thôi, con trai, đó là lựa chọn của anh. Tôi sẽ cho đưa anh về.
Không, cảm ơn bố, con sẽ tự tìm phương tiện về.
Chúng ta đang ở phía Bắc Terelj, cách Oulan-Bator cả trăm kilomet!
Erdenbat ngạc nhiên.
Anh sẽ không kiếm nổi taxi ở đây đâu.
Con biết,
Yeruldelgger trả lời, ánh mắt đằm thắm nhìn theo bóng một con sấu cái đang duyên dáng lượn vòng trên hồ.
Con sẽ đi bộ về. Con biết đường…
Ông đặt cốc trà xuống, đứng dậy và đi ra phía hồ. Erdenbat im lặng nhìn viên cảnh sát đi xa. Ông ta thử một lần cuối cùng dùng ánh mắt đánh giá tình trạng tâm lý và thể chất của vị cảnh sát trưởng rồi từ bỏ ý định. Nói cho cùng, số mệnh đã được an bài. Yeruldelgger không còn thuộc về thế giới của ông ta. Vậy thì tay con rể này cứ việc đến với quỷ, vì dù thế nào đi nữa, cho dù có đi theo con đường nào, thì đó cũng là kết cục của anh ta: đến với quỷ!
Ông già lấy điện thoại di động từ trong túi ra, bấm một số thuộc hệ thống nội bộ của trang trại:
Anh ta đã từ chối. Mọi chuyện trở nên phức tạp rồi. Cậu cần giải quyết chuyện đó. Anh ta sẽ đi bộ qua rừng. Ta nghĩ có thể anh ta sẽ tìm cách tới thiền viện…