Chương 1449
-
Công Tước
- Yến Tử Hồi Thời
- 712 chữ
- 2022-02-10 09:36:38
May mà cô dâu và chú rể không có ở đây, nơi này cũng không có nhiệm vụ gì khác, ăn uống xong là có thể đi rồi, còn những khách8 khác đương nhiên là nghĩ cách ở lại lâu hơn, dù sao cơ hội thể này cũng khó mà có được, nói không chừng có thể kiếm được mối3 làm ăn nào đó.
Cung Ngôn tình định đưa Lam Anh rời đi. Anh ở đây chỉ có người ta lôi kéo làm quen với anh, hơn nữa c9òn có Cung Cửu Dương ở đây, anh muốn đưa bạn gái nhỏ của mình nhanh chóng đi làm việc của mình. Thêm nữa là vừa rồi Cung Cửu 6Dương đi qua đây hỏi Lam Anh, mặc dù hắn không hỏi nhiều nhưng không có nghĩa là anh ngốc, trong chuyện này có cái gì mới khi5ến Cung Cửu Dương để ý đến Lâm Anh như vậy? Cung Cửu Dương ngồi tại chỗ đưa mắt nhìn theo bóng lưng rời đi của hai người kia, cho đến lúc không thấy bóng người nữa mới thôi.
Cung Ngôn tình và Lam Anh đứng ở bên ngoài,
Em đợi anh ở đường quốc lộ đối diện một lúc, anh đã nói với mẹ anh một tiếng.
Anh nắm bả vai cô mỉm cười.
Trên vỉa hè nhộn nhịp người qua lại, Lam Anh đứng ở trong đám người đợi đèn xanh. Cung Ngôn tình đi đến trước mặt cô, cô tưởng là mình chặn đường người khác nên tránh sang bên cạnh một chút, kết quả đôi giày da trước mặt kia cũng theo sự di chuyển của cô mà di chuyển theo. Lam Anh ngẩng đầu lên, phát hiện ra là Cung Ngôn Đình. Đúng lúc này, đèn đường đã chuyển sang màu đỏ. Cung Ngôn tình rất tự nhiên nắm tay cô cùng chờ đèn xanh. Hai người mới đang trong giai đoạn tìm hiểu nên Lam Anh vẫn chưa quen với việc nắm tay nhau, nhưng cô lại cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh.
Trong lúc chờ đèn, hai người trò chuyện với nhau. Lam Anh có để ý đến ngón tay đeo nhẫn của anh. Cung Ngôn tình kể lại cho cô nghe chuyện cắt ngón tay cứu Cung Ngũ. Dù nhiều người cho rằng anh ra vẻ, đòi làm anh hùng nhưng có thể bảo vệ được em gái, anh không hề hối hận.
Lam Anh ngẩng đầu lên nhìn anh, Cung Ngôn Đình nhìn vào mắt cô, anh cười:
Sao thế?
Một chiếc xe con màu đen đỗ ở chỗ đỗ xe cách đó không xa, trên ghế lái là một bóng người cô đơn. Hắn thảnh thơi dựa vào ghế, miếng dán kính màu đen khiến người ta không nhìn rõ được mặt mũi của người trong xe, mặt hắn chìm trong bóng tối, môi mím chặc khiến người ta biết tâm trạng của hắn lúc này.
Tay Phó Thanh Ly từ từ siết chặt thành nắm đấm, khớp xương trắng bệch đã tiết lộ suy nghĩ thật trong lòng hắn giờ phút này. Hắn lần mò bao thuốc lá trong kẽ hở, rút mấy lần mới được một điều, bật lửa mãi không lên. Nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi, tâm trạng tuyệt vọng dần vây lấy hắn.
Hắn dường như thấy cô gái chiếm trọn trái tim hắn cách hắn càng ngày càng xa.
Lam Anh lắc đầu, mặc dù trên mặt không có ý cười, nhưng cũng không lạnh lùng như bình thường, cô nói:
Em rất thích anh.
Cung Ngôn Đình:
Anh cũng rất thích em. Anh biết em là một người có nhiều bí mật nhưng anh hy vọng có thể trở thành một phần khiến em cảm thấy hạnh phúc
Lam Anh ngẩng đầu lên nhìn anh, nói:
Em cũng hy vọng thế.
Trong khoảnh khắc đó, trong mắt cô dường như có hy vọng, nhưng sau đó lại dần dần ảm đạm lại, cô lui về phía sau một bước, thản nhiên kéo dãn khoảng cách đối mặt với anh, cô chuyển đề tài:
Bây giờ chúng ta đi đâu?
Cung Ngôn tình cười, anh nói:
Anh đưa em đến một chỗ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.