Chương 1736: Tổn thất vô cùng nghiêm trọng - tự cho mình là thông minh


tôi chỉ hơi...

hơi nóng...
Đạt Khôn thấy sắc mặt cô ta tái mét, lại còn hơi run rẩy thì càng thấy đáng nghi,
Nóng?8 Nhiệt độ trong phòng bình thường, cô nóng cái gì.
Nói rồi hắn đi tới chỗ cô ta.
Đạt Khôn duy trì tư thế ngồi xổm, tầm mắt vẫn dừng lại trên mặt Lâu Á,
Không một ai à? Điện thoại thì sao?

Lúc ấy vì giữ bí mật, tất cả đều nộp điện thoại lên.

Tức là lúc ấy trừ người theo tôi ra ngoài ra, những người khác đều không biết.
Đạt Khôn nhìn gương mặt tái đến mức gần như trong suốt của Lâu Á, lạnh lùng nói.
Tên kia gật đầu,
Vâng.

Tôi nghĩ, tôi biết là ai tiết lộ bí mật rồi.
Đạt Khôn nói rồi lập tức tôm chặt lấy cằm Lâu Á,.
Đang không biết như thế nào cho ổn thỏa, Đạt Khôn đột nhiên túm lấy cổ tay cô ta, Lâu Á kinh sợ gần n5hư nhảy lên,
Anh làm gì thế?
Đạt Khôn nhìn chằm chằm cô ta,
Không phải cô nóng sao? Sao tay lại lạnh thế này?
Lâu Á dùng sức muốn hất tay Đạt Khôn ra, mỉm cười gượng nói:
Tôi lúc lạnh lúc nóng, có lẽ...
có lẽ tôi bị cảm rồi...

Cảm? Không giống lắm, sao tôi lại cảm thấy hình như là cô đang sợ tôi?
Đạt Khôn cẩn thận quan sát cô ta từ trên xuống dưới, ánh mắt hung ác kia khiến Lâu Á càng thêm căng thẳng trong lòng,
Sợ anh...
Lúc này, người đi điều tra đã quay lại, hẳn cung kính trả lời:
Lão đại, em đã kiểm tra rồi, ngày đó các anh em đều chơi ở trong phòng, không có một ai đi ra ngoài.
Khi đó vì có thể che giấu tai mắt người khác, Đạt Khôn đã dẫn các anh em đến một quán bar chơi.
Sau đó hắn kiếm cớ dẫn Lâu Á và một tay thuộc hạ đến tìm Hoắc Hoành.
là đương...
nhiên...

Cô có chuyện giấu tôi?
Mặc dù là một câu nghi vấn, nhưng trong lòng Đạt Khôn đã xác nhận.
tôi...
tôi có lẽ...
Cô ta liều mạng nghĩ đủ cớ, nhưng lúc này đầu óc lại bế tắc, không thể 6nghĩ ra được.
Lâu Á thấy hắn đi đến chỗ mình, t3rong lòng càng căng thẳng sợ hãi hơn, không ngừng lui về phía sau, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói được,
Tôi... 9
tôi...
không...
không phải rất bình thường sao? Tôi chỉ là một thuộc hạ, sợ lão đại...
Những năm qua hợp tác với nhau, mỗi câu nói, mỗi ánh mắt của cô ta, hắn đều rất hiểu.
Hắn chậm rãi ngồi xổm xuống, nhìn cô ta,
Lâu Á, nếu như cô có chuyện gì giấu tôi, tốt nhất giấu cho kỹ, nếu không tôi sẽ khiến cô khó chịu hơn cả chết.
Hắn nhếch khóe môi lên thành nụ cười lạnh lùng khiến Lâu Á càng thêm sợ hãi.
Lâu Á nhũn chân ra, vô cùng sợ hãi:
Anh...

anh muốn làm gì...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.