Chương 1741: Tin tức về cái chết - sự khác biệt giữa con và nó
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 663 chữ
- 2022-02-10 09:12:39
Hoắc Chử vẫn cười nói:
Anh Hai? Sức khỏe của anh Hai không tốt.
Chú Sáu, chú đừng đi làm phiền anh ấy.
Ý trong lời8 nói của hắn là nghĩ cho Hoắc Hoành, nhưng ở trong mắt Dương Đại Dũng, chỉ là Hoắc Chử không hy vọng Hoắc Hoành trở về thôi.
Sức khỏe không tốt cái gì, bàn chuyện hợp tác mà thôi, cùng lắm là một buổi sáng, có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Chú Sáu, không 9nói như vậy được, ngộ nhỡ A Hoành phát tác cơn nghiện, để Đạt Khôn lợi dụng sơ hở, đến lúc đó há chẳng phải là ngay cả Hoắc thì cũn6g phải đền theo sao?
Lý Đào sợ Dương Đại Dũng làm hỏng chuyện, vì vậy lên tiếng muốn hòa hoãn bầu không khí, để cho chuyện không c5ăng thẳng nữa.
Nhưng Dương Đại Dũng lại không hiểu, hoàn toàn không lĩnh ngộ được ý của ông ta, lẩm bẩm nói:
Bây giờ không phải là A Hoành đến trang viên bên kia cai nghiện sao? Đã hơn một tháng rồi, chắc cũng ổn rồi chứ?
Nói xong hình như cảm thấy vẫn chưa đủ, ông ta lại hỏi Hoắc Khải Lãng:
Đại ca, có phải nên để cho A Hoành về rồi không?
Nhưng Hoắc Khải Lãng lại ngồi im ở đó, không nói gì.
Dương Đại Dũng tưởng là ông ta đang ngẩn người, lại gọi,
Đại ca?
Hoắc Chử thấy Hoắc Khải Lãng không nói gì, ngồi vắt chân, thong thả cười nói:
Chú Sáu, sợ là anh Hai không về được nữa.
Hắn vừa nói như vậy, tất cả đám chú bác đều đồng loạt tập trung nhìn hắn.
Không về được nữa? Sao đang yên đang lành lại không về được nữa? Dương Đại Dũng lập tức cau mày hỏi:
Cháu nói thế là có ý gì?
Vốn dĩ cháu không muốn nói, nhưng chú Sáu cứ khăng khăng yêu cầu để anh Hai về, vậy cháu cũng chỉ có thể nói thẳng thôi.
Hoắc Chử nhìn giống như rất khó xử, ngay cả vẻ mặt cũng trở nên dần nghiêm túc,
Mấy ngày trước cháu nhận được tin tức, nói là anh Hai phát tác cơn nghiện, trên đường xuống núi chữa trị xảy ra tai nạn, cả người cả xe rơi xuống núi, đến bây giờ vẫn chưa tìm được thi thể.
Vốn dĩ hắn không muốn nói ra, dù sao vẫn chưa tìm được thi thể, nếu như Hoắc Hoành vẫn còn sống thì tiêu đời.
Nhưng vấn đề là, bây giờ đám chú bác này ai cũng yêu cầu Hoắc Hoành trở lại, hắn không thể không dùng cái tin người chết này để áp chế đám người này, đồng thời hoàn toàn chặt đứt suy nghĩ của họ.
Mọi người ngồi ở đây sau khi nghe xong rất kinh ngạc.
Trừ Hoắc Khải Lãng ra, vẻ mặt ông ta rất dửng dưng, không chút thay đổi.
Dương Đại Dũng thì không bình tĩnh được như vậy, ông ta nhảy dựng lên, nói như đinh đóng cột:
Chuyện này là không thể!
Hoắc Chử khẽ cong khóe miệng lên, ngước mắt hỏi:
Chú Sáu, chuyện này có gì mà không thể? Mấy ngày trước lạnh như vậy, mặt đường bị đóng băng, bánh xe trơn trượt, rất dễ bị trượt trên quốc lộ.
Cái gì mà rất dễ trơn trượt, rõ ràng chính là...
Dương Đại Dũng nhanh mồm nhanh miệng còn chưa nói hết, đã bị Lý Đào kéo xuống.
Rốt cuộc người này muốn ẩmĩ đến lúc nào! Thậm chí ngay cả lời nói vô căn cứ đó cũng dám nói.
Chê mình sống lâu quá à?! Đại ca còn không nói gì, ai mượn ông ta làm anh hùng? Lý Đào trợn mắt nhìn Dương Đại Dũng.
Hoắc Chử không những không tức giận, lại còn khẽ cười, hỏi:
Rõ ràng là cái gì, chú Sáu?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.