Chương 1742: Tin tức về cái chết - sự khác biệt giữa con và nó
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 659 chữ
- 2022-02-10 09:12:39
Vừa rồi dưới tình thế cấp bách Dương Đại Dũng mới buột miệng nói ra.
Bây giờ hoàn hồn lại, đâu còn nói tiếp nữa.
Chú Sáu khô9ng nói, không phải cho là chuyện này do cháu làm đấy chứ?
Hoắc Chử làm ra vẻ kinh hãi.
Vẻ mặt kia ở trong mắt Dương Đại Dũng chính là đ6ang diễn trò! Ở đây trừ Hoắc Chử phẫn nộ với Hoắc Hoành, coi Hoắc Hoành là cái đinh trong mắt ra, còn có ai ra tay độc ác với anh như vậy? Cả ng5ười cả xe lăn xuống núi, hơn nữa ngay cả thi thể cũng không tìm được.
Tiện lợi nhuận ban đầu lại tăng thêm ba phần...
Con số to lớn này khiến bọn họ đồng loạt hít sâu một hơi.
Dương Đại Dũng lập tức hoàn hồn lại, vô cùng kích động, lập tức tiến lên đấm Hoắc Chử một cái, trong lời nói đầu có còn sự bực dọc như vừa rồi, chỉ còn lại tiếng cười trách cứ,
Cái thằng này, sao không nói sớm, nói sớm đã không có chuyện như vậy rồi!
.
Đối với người ở đây mà nói, chỉ cần có tiền lớn đến tay, thật ra ai làm ở cái vị trí kia đối với bọn họ mà nói đều như nhau.
Ông ta tức anh á8ch ngồi đó, nhưng không nói gì.
Đương nhiên không phải ông ta tức giận vì Hoắc Hoành chết, mà là Hoắc Hoành chết rồi, cái tên Hoắc Chử v3ô dụng này lại không lấy được vụ giao dịch với Đạt Khôn, vậy thì tiền lãi bọn họ vốn muốn gấp mấy lần đó sẽ thành bọt nước.
Người sáng suốt nhìn là biết, người tính kể phía sau muốn hủy thi thể xóa dấu vết!
Sao có thể: Ý chú Sáu là rõ ràng có tuyết rơi mà không quét tử tế, mới khiến thảm kịch xảy ra, những người dân kia thật là đáng giận, cầm tiền lại không làm việc, nhất định phải cho bọn họ biết tay mới được.
Lý Đào vội vàng lên tiếng giảng hòa.
Vậy sao?
Hoắc Chử nhìn Dương Đại Dũng bằng ánh mắt đầy thâm ý, sau đó không so đo nữa, cười lên,
Chú Sáu, chú lo lắng cho anh Hai như vậy, là vì vụ làm ăn này chưa chốt được, hy vọng anh ấy đích thân đàm phán nhỉ?
Dương Đại Dũng bị nói trúng tim đen, sắc mặt tái xanh.
còn chủ động giảm giá được ba phần?
Lý Đào hỏi trước.
Đúng vậy, buổi trưa hôm nay cháu đã đàm phán xong.
Hoắc Chử cười,
Cháu nói rồi, cháu phải xáo lại bài rồi mới đàm phán lại, bây giờ chúng ta giảm được ba phần, lợi nhuận trong này tăng lên gấp mấy lần.
Đám người kia nghe thấy thế, lập tức nhanh chóng tính toán lợi nhuận tăng thêm trong đầu.
Tiền đến tay rồi còn mất, ai mà chẳng không vui?
Thật ra hôm nay cháu về để muốn với ba, Đạt Khôn đã đồng ý hợp tác rồi, đồng thời cháu còn ép giá được ba phần, hơn nữa thời gian giao dịch vào tuần sau, chính là vì muốn các chú các bác có thể yên tâm vui vẻ đón năm mới.
Lời của Hoắc Chử khiển mấy chú bác ở đây ngẩng phắt đầu lên, ai cũng rất kinh ngạc nhìn hắn, dường như không thể tin.
A Chử, cháu nói thật sao? Khôn lão đại đồng ý hợp tác rồi? Hơn nữa...
Bọn họ đơn giản hơn Hoắc Khải Lãng rất nhiều, đó chính là tiền! Có tiền có lợi nhuận, tất cả đều dễ nói chuyện.
Cháu vốn định nói rồi, nhưng nghe thấy mọi người nhắc tới anh Hai, cho nên mới nói đến vấn đề của anh Hai trước, dù sao sống chết của anh Hai cũng quan trọng hơn hợp tác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.