Chương 1743: Tin tức về cái chết - sự khác biệt giữa con và nó
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 798 chữ
- 2022-02-10 09:12:39
Lúc bọn họ đang suy nghĩ trong lòng thì nghe thấy Hoắc Khải Lãng bình tĩnh nói một câu,
Con tự xem mà làm.
Mọi ng8ười nghe thấy thế, biết đại ca đã chọn bỏ qua nên chỉ lặng lẽ thương tiếc thay cho Hoắc Hoành trong lòng.
Đương nh3iên Hoắc Chử vô cùng vui vẻ,
Nếu ba đã nói như vậy thì được rồi, con sẽ phong tỏa tin tức, tiếp tục tìm kiếm.
Sắp đến Tết rồi, đến lúc đó tụ tập cũng được.
Đám chú bác kia nhao nhao khéo léo từ chối đề nghị này.
Đùa gì thế! Hoắc Hoành vừa mới chết, chắc chắn trong lòng đại ca không vui.
Bọn họ còn ở lại đây ăn tối, đây không phải là chọc cho đại ca không thoải mái hơn sao? Bọn họ lập tức thức thời rời khỏi nhà họ Hoắc.
Hoắc Hoành không chỉ không trở lại được mà thậm chí còn chết ở đó, ngay cả thi thể cũng không tìm được.
Mà Phó lão đại không còn ai để dựa vào thì ngay cả tư cách nói cũng không có.
Tầm mắt uy nghiêm mà lạnh lùng của Hoắc Khải Lãng dừng lại trên người hắn,
A Chử, có phải bây giờ con rất đắc ý không?
Đâu có ạ, con là tổng giám đốc của Hoắc thị, giải quyết những chuyện này đều là việc nên làm, đắc ý gì chứ?
Tuy Hoắc Chử nói như vậy, nhưng sự đắc ý trong ánh mắt thì không thể che giấu được.
Trá9nh kinh động đến cảnh sát, làm lớn chuyện lên, ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Hoắc thị chúng ta.
Trên thực tế, hắ6n cũng không hy vọng Hoắc Khải Lãng đi điều tra.
Hắn đã tìm người ngăn con sông kia từ trên đầu nguồn xuống đến hạ5 lưu, lục soát từng ngóc ngách cũng không tìm thấy người, ngộ nhỡ đến lúc đó Hoắc Khải Lăng tìm được, còn là một người sống, vậy phải làm thế nào? Không phải là tâm huyết khoảng thời gian này của hắn thi công hết sao? Nói chuyện với đám chú bác kia thêm một lúc, Hoắc Chử đề nghị với Hoắc Khải Lãng:
Đã không còn sớm nữa, ba, hay là giữ mọi người ở lại cùng ăn cơm đi.
Đảm chú bác kia liên tục xua tay,
Thôi thôi, hôm nay các chú đã ở với đại ca rất lâu rồi, để cho đại ca ăn cơm nghỉ ngơi sớm đi.
Đúng vậy, để cho đại ca nghỉ ngơi sớm đi, đừng để mệt mỏi quá.
Đến khi đám người kia đi hết rồi, bên trong phòng khách chỉ còn lại Hoắc Chử và Hoắc Khải Lãng, Hoắc Khải Lãng ngẩng đầu lên, giọng u ám,
Con định lúc nào giải quyết chuyện chỗ Phó lão đại?
Hoắc Chử tự tin cười nói:
Yên tâm đi ba, Khôn lão đại con còn có thể giải quyết, Phó lão đại đương nhiên cũng không cần nói.
Phó lão đại dám đưa ra điều kiện với mình như vậy, không phải là ỷ vào Hoắc Hoành sao! Thật ra thì bây giờ hắn rất nghi ngờ, Phó lão đại yêu cầu đình công vào lúc này rất có thể là do Hoắc Hoành bày mưu đặt kế.
Hoắc Hoành muốn mượn Phó lão đại gây áp lực cho mình, sau đó ép mình không thể làm gì được để hắn ta trở về giải quyết chuyện này.
Chỉ tiếc, tính toán của hắn ta đã nhầm rồi.
Hoắc Khải Lăng chậm rãi lắc đầu một cái,
Nếu như ba là con, bây giờ tâm trạng của ba phải rất nặng nề.
Nặng nề Sao lại nặng nề: Hoắc Chử cau mày lại
Sở dĩ Khôn lão đại đồng ý hợp tác với con là bởi vì không có A Hoành để chọn nữa.
Còn Phó lão đại, ba nghĩ con cũng sẽ nói với hắn tin A Hoành chết, sau đó ép hắn tiếp tục làm việc cho con nhỉ?
Hoắc Khải Lăng khẽ bật cười một tiếng.
Đứa con nuôi này của ông ta đúng là ngây thơ.
Sau khi bàn được một vụ hợp tác đã có thể dương dương tự đắc như vậy.
Hoắc Chử chưa bao giờ thấy Hoắc Khải Lãng cười, hôm nay thấy ông ta cười, trong lòng Hoắc Chử vô cùng không thoải mái.
Ngay cả ý cười ở khóe miệng hắn cũng thu lại, vẻ mặt trở nên thoáng u ám.
Hoắc Khải Lăng rót cho mình cốc trà, nhấp một ngụm,
Tiền đề để cả hai vụ hợp tác có thể tiếp tục đều là dưới tình hình A Hoành đã chết, chứ không phải bọn họ muốn hợp tác với con.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.